1. [Dm] Tưởng tình yêu đã [Am] chết lâu rồi
[Dm] Tưởng con tim hóa [Am] đá muôn đời
Bao năm [Bb] qua mình em trong [C] căn phòng này lẻ [F] loi. [D7]
[Gm] Thời yêu ấy là [Dm] nước mắt từng đêm
[F] Giọt lệ rơi có [C] xóa bao hờn ghen
Ôi chuyện [Bb] tình nay nghe sao quá [A7] xa.
2. [Dm] Mình bên nhau mà [Am] ngỡ xa lạ
[Dm] Thời êm ấm giờ [Am] đã nhạt nhòa
Sao anh [Bb] không là anh, [C] là của một thời em đã [F] yêu. [D7]
[Gm] Ngày bên anh em như [Dm] đóa hoa đùa vui
[F] Cười trong nắng trong [C] gió nghe tình reo
Để bây [Bb] giờ con tim héo [A7] khô.
ĐK:
[Dm] Ôi chuyện tình anh đã một thời cho [C] em hò hẹn
[Bb] Nay bên tình em phải lặng nhìn xa [F] xăm hoài niệm
[Gm] Về một niềm ngây thơ, [Dm] một vùng trời thương nhớ
[Em7b5] Anh phải chờ ai anh biết đợi [A7] ai.
[Dm] Ôi ! Chữ tình anh đã một thời xa [C] xưa chờ đợi
[Bb] Nay chữ tình là vết thương đã ngủ [F] say một đời
[Gm] Đừng tìm lại thương nhớ, [Dm] để mình lại bỡ ngỡ
[Em7b5] Hãy để chìm sâu giấc ngủ [A7] yên của vết thương nay đã lành
Thôi đừng tìm [Dm] nhau.
* Đừng đánh [Bb] thức đừng đụng chạm vào vết [Am] thương.