[Em] Người giờ này còn nhớ [D] không đến ân tình [Em] xưa?
[D] Trong lòng còn vấn vương ánh mắt [Em] hôm nào?
Nhân duyên ta trái [D] ngang, [Bm] lời thề nào cũng [Em] tan.
[D] Xin nguyện kiếp mong [Em] chờ.
[D] Dẫu thế gian hững [G] hờ.
[Em] Một lần khờ dại để [D] ta phải ôm sầu [Em] vương.
[D] Ôm một đời nhớ thương bóng dáng [Em] xa vời.
Giấc mơ ta có [D] nhau, [Bm] giờ còn lại nỗi [Em] đau.
[C] Dù mơ ước [D] xa xôi.
[Bm] Vẫn muốn bên người [Em] thôi.
Đk:
[Em] Giờ chỉ còn mỗi [D] tôi nhớ [Bm] thương, ngàn đời vấn [Em] vương.
Tình yêu [C] trong tôi nay đắng [D] cay mình tôi ôm [G] lấy. [Am] [B]
Người đã [Em] hứa chỉ có [D] tôi, cùng [Bm7] tôi đi hết [Em] con đường.
Rồi nhìn [C] xem, giờ đây chính [D] ai rời bỏ [Em] ai?
Giờ [Em] người nhẹ nhàng nắm [D] tay với [Bm] ai, hẹn thề đắm [Em] say.
Mặc cho [C] tôi ôm bao đớn [D] đau, người đâu có [G] thấu. [Am] [B]
Người ôm [Em] lấy hình bóng [D] ai, ngọt ngào [Bm7] như tôi lúc ban [Em] đầu
Giờ thì [C] tôi cũng đã hiểu [D] ra, chuyện tình chúng [Em] ta.
(Giang Tau)
[Em] Một lần khờ dại để [D] ta phải ôm sầu [Em] vương.
[D] Ôm một đời nhớ thương bóng dáng [Em] xa vời.
Giấc mơ ta có [D] nhau, [Bm] giờ còn lại nỗi [Em] đau.
[C] Dù mơ ước [D] xa xôi.
[Bm] Vẫn muốn bên người [Em] thôi.
(DK) (DK)