[G] Từ ngày quen em tôi thật l [C] à vui.
Tôi [D] vui như thể tôi chẳng là [G] tôi.
[Am] Từ ngày xa em tôi thật [C] l à buồn.
[D] Tôi buồn như thể tôi ch [G] ính là tôi.
Điệp khúc :
[G] Ngồi đếm lá rơi trên [Em] sân, đếm xem [C] bao lần em [Am] qu a.
N [D] gồi đếm tháng năm nhạt [Am] nhoà, dệt bao nhiêu nỗi [G] nhớ.
[G] Từ khi bóng em không [C] trở lại,
[G] vườn xưa hắt hiu hương [C] cỏ dại,
[D] sân đầy lá [G] rơi, chỉ c [D] òn thế [G] thôi.