[G] Có những lúc em chợt nghĩ [C] suy về anh,
[Cm] bao năm qua rồi [Gmaj7] người ra sao?
[Em] Nhủ lòng chắc anh đã yên [Bm] vui rồi,
[Am] và em chỉ nhớ anh [D] như một thói quen.
[G] Chắc có lẽ cũng đã rất [C] lâu không gặp nhau.
[Cm] Liệu rằng anh còn nhận ra [Gmaj7] em?
[Em] Và khoảnh khắc ta nhìn thấy [Bm] nhau giữa đường,
[Am] em cứ ngỡ thời gian [D] ngừng trôi.
Dường như anh [G] vẫn là người năm tháng [D] ấy em từng yêu.
Và em [Em] vẫn là người con gái [Bm/D] lúc xưa từng yêu anh.
Thì [C] ra trái [D] tim em vẫn lỗi [Bm] nhịp khi thấy [Em] anh.
Gượng [Am] cười mà trong lòng [D] đau nhói.
Dường như em [G] chẳng thế giấu nước mắt.
Giọt lệ cứ [D] rớt, em quay mặt đi. [B]
Mình xa [Em] nhau bao lâu có lẽ lòng người đã [D/F#] phai yêu thương còn chi.
Thì [C] thôi đành bước [D] đi dẫu trong [Bm] lòng còn vấn [Em] vương.
[Am7] Tạm biệt người năm ấy em [Dsus4] đã yêu [D] thương...
thật [G] nhiều.