Tone [Em]
===
Yêu [Em] thôi là chưa đủ, anh biết mình đã sai rồi
Khi [C] đi em đã nói: "giữ lấy em là điều quá xa vời"
Vì [D] tình yêu là quá khứ. Đúng! Nhưng lại có Sai.
Vì [Em] đơn phương là quá đủ. Anh giữ hết tất cả lại
[Em] Nghĩ xem ngày đó em đi, anh từng cố giữ
[C] Câu nói "em đừng đi" anh phải lặp lại bao lần mới đủ?
[G] Vì em là quá khứ, vốn dĩ ghét tương lai
[D] Lượm lặt, chắp vá thử, anh ghét luôn cả hiện tại
[Em] Ngày còn yêu, em nói anh đừng giữ
Mà [C] hãy cho em thấy anh yêu em nhiều, anh đã thử [G]
Một ngày mưa, em chửi anh thật ngốc?!?
Vì [D] đã không để lại cho mình đường lui? Anh bật khóc [Em]
Quá mâu thuẫn phải không em?
Họ [C] gọi anh là "thằng gặm nhấm kỷ niệm" [G]
Quá yếu đuối phải không em?
[D] Kệ đi, anh cũng quen rồi vì anh yêu kỷ niệm (là em) . [Em]
Hook:
Anh không muốn em phải đau,
Không muốn em phải [C] khóc,
Nên khi em khóc anh sẽ lau nước mắt... Này từ [G] em?
Nhưng khoảng cách anh không thể thu gọn vậy, em ơi trả lời [D] đi!
Làm cách nào để tình yêu đủ lớn? [Em]
Anh dấu kỹ niệm vào cơn mưa [C]
Mặc hết tất cả vậy đủ chưa? [G6]
Em cũng đừng hỏi thêm câu nào nữa...
Vì [D] vốn dĩ ban đầu em chưa từng cho anh quyền chọn lựa . [Em]
Ver. 2:
Em có bao nhiêu thắc mắc? Tất cả những khúc [C] mắc
Anh sẽ giải thích dù chắc rằng [G]
Anh không bật nỗi duyên số, mặc dù vẫn luôn [D] cố
Chỉ là cớ thôi em muốn buông, anh chấp nhận [Em]
Anh có thói quen, thì thầm với bầu trời
Vì [C] nỗi buồn của anh chưa bao giờ cất lên thành lời
[G] Anh có thói quen, gọi tên em khi ngủ
Vì [D] nỗi buồn cất lên khi tỉnh hay mơ vẫn không đủ [Em]
Anh có trăm ngàn thứ cảm xúc
Để [C] gửi vào đây là lúc thấy mình can đảm nhất [G]
Anh có hoa hồng và nến đỏ
Nói [D] nhỏ em nghe nè: "đó đâu phải anh? Em biết đấy"
Anh [Em] muốn đặt tên em vào bài hát
Rằng [C] anh yêu em không gì khác
Anh sẽ [G] vẫn tiếp tục viết về quá khứ
Kỷ niệm, những ngày mưa
Tại kiếp [D] này sao cứ phải hẹn kiếp khác?
(Khi biết ta là của nhau)
Đâu còn nữa...[Em] đường về
Anh hôn em là quá khứ?
Trên [C] đường về
Quên em? Anh đã cố thử
Những [G] lời thề
Ta đã ngỡ em sẽ giữ trên [D] đường về [D] -[Em]
Thật đáng buồn đúng không e?
Vừa [C] đốt hết ký ức thì anh lại đối mặt với nuối tiếc [G]
Thật buồn cười phải không em?
Trái tim ép yêu [D] em nhưng lý trí đâu dám cự tuyệt...[Em]
Khói và đây là "Tháng 11 của anh".