1. Một mình giữa đêm [Em] tối lặng nhìn vì sao [Am] rơi cuối trời
Nhạc cầm cứ vang [D] mãi thật buồn từ chốn [G] nao như trêu lả [B7] lơi
Khoảng trời ước mơ [Em] ấy chỉ còn một vầng trăng [Am] quá đơn côi
Đêm [F#m7b5] nay đôi ta cách chia đôi [B7] nơi.
2. Người là ánh trăng [Em] quá mịt mờ làm sao [Am] em níu tay
Tình là khúc ca [D] đã tận rồi còn cách [G] chi vui thêm nữa [B7] đâu
Khoảng trời tối tăm [Em] thất vọng chỉ còn lại [Am] mỗi anh thôi
Đêm [C] không còn môi [B7] ấm giã [Em] từ.
T-ĐK:
Một câu anh [C] luôn [D] hứa sẽ yêu [Bm] nhau thật dài [Em] lâu
Nào ngờ [C] đâu [Am] chỉ là [Bsus4] giấc [B7] mơ.
ĐK:
Mà tim anh [Em] đã từng phút từng giây tự mình giam [Am] hãm trong em
[D] Dẫu trong em vô tình tựa vầng trăng [G] khuyết mong [B7] manh
Đàn nhà ai [Em] vẫn vang khúc ca nửa vầng trăng [Am] úa đêm thu
Chua xót riêng [C] em cay đắng riêng [B7] em cho đến bao [Em] giờ.