Capo 4
Tone [C]
===
Ngày không [Dm] em giờ đây tình ta [G] đã ngủ say
Đôi mình chia [Em] xa phong ba ta không [A7] chung lối về
Làm sao [Dm] để có thể đừng [G] quên tiếng yêu ngày [C] ấy?
Tình mình như [Dm] chiếc lá cuối
[G] Chẳng ai có [Em] thể đợi được cuối [Am] đông?
[Dm] Em cứ thế bước [G] đi về nơi yên [C] bình
Em từng là [F] quý giá nhất trần [G] đời , trên thế [Em] gian này không có [Am] hai
Ta từng cùng [Dm] tay trong tay, đi [G] hết cung đường thân [C] quen
Cho dù chưa [F] có những thứ xa [G] hoa, em vẫn [Em] tin ngày mai chúng [Am] ta
Có thể cùng [Dm] nhau vượt qua , cùng [G] hát lên bài tình [C] ca
Rồi đến [Dm] khi em thấy tình [G] mình phôi phai
Và một tương [Em] lai ngày mai chỉ [A7] thấy ưu sầu
thật [Dm] khó có thể vượt [G] qua được ngàn gió [C] bão
Rồi đến [Dm] khi em thấy ngày [G] dài lê thê
Đoạn đường tôi [Em] đã cùng đi đã [Am] đến ngã ba đường
[Dm] Ta không thể kề [G] vai được nữa phải [C] không đôi ta cùng đi đã đến ngã ba đường, ta không thể kề vai được nữa ,phải không?
Ngày không [Dm] em giờ đây tình ta [G] đã ngủ say
Đôi mình chia [Em] xa phong ba ta không [A7] chung lối về
Làm sao [Dm] để có thể đừng [G] quên tiếng yêu ngày [C] ấy?
Tình mình như [Dm] chiếc lá cuối
[G] Chẳng ai có [Em] thể đợi được cuối [Am] đông?
[Dm] Em cứ thế bước [Em] đi về nơi yên [Am] bình
Ver 2:
[Dm] Bước chậm lại để thấy thực tại [G] khi đôi chân ta đã rã rời
[Em] Chẳng còn gì ngoài những xót xa [Am] nhưng ta không thể làm gì khác
[Dm] Em có thấy những ánh mắt ấy [G] đang nhìn về chúng ta
[C] Cố níu kéo cũng chẳng thể giữ những gì đã trôi xa
Hẹn gặp [Dm] em cầu xin em ở lại đôi mắt [G] nhòa ướt đẫm đôi bờ vai
Em không thể [Em] biết điều gì đến ngày mai không gì cảm [A7] xúc cho ta là mãi mãi
Em còn nhớ [Dm] chăng, ngày đầu em đến, rồi 1 [G] thoáng ta lại phải chia xa
Thôi thì đành [C] thôi, mình đành quên đi những ngày hôm qua !
Ngày không [Dm] em giờ đây tình ta [G] đã ngủ say
Đôi mình chia [Em] xa phong ba ta không [A7] chung lối về
Làm sao [Dm] để có thể đừng [G] quên tiếng yêu ngày [C] ấy?
Tình mình như [Dm] chiếc lá cuối
[G] Chẳng ai có [Em] thể đợi được cuối [Am] đông?
[Dm] Em cứ thế bước [Em] đi về nơi yên [Am] bình
Rồi đến [Dm] khi em thấy tình [G] mình phôi phai
Và một tương [Em] lai ngày mai chỉ [A7] thấy ưu sầu
thật [Dm] khó có thể vượt [G] qua được ngàn gió [C] bão
Rồi đến [Dm] khi em thấy ngày [G] dài lê thê
Đoạn đường tôi [Em] đã cùng đi đã [Am] đến ngã ba đường
[Dm] Ta không thể kề [G] vai được nữa phải [C] không đôi ta cùng đi đã đến ngã ba đường, ta không thể kề vai được nữa ,phải không?
Ngày không [Dm] em giờ đây tình ta [G] đã ngủ say
Đôi mình chia [Em] xa phong ba ta không [A7] chung lối về
Làm sao [Dm] để có thể đừng [G] quên tiếng yêu ngày [C] ấy?
Tình mình như [Dm] chiếc lá cuối
[G] Chẳng ai có [Em] thể đợi được cuối [Am] đông?
[Dm] Em cứ thế bước [Em] đi về nơi yên [Am] bình