Một [C] người đi với một [Em] người
Một người đi với [G] nụ cười hắt [C] hiu
Hai [Dm] người vui biết bao [G] nhiêu
Một người lặng [G7] lẽ buồn thiu đứng [C] nhìn
Giữa [C] đường cơn gió lặng [Dm] thinh
Nghe nghiêng nghiêng [G7] nặng lòng mình nao [C] nao
Ba [Dm] người chẳng biết làm [G] sao
Khi không có [G7] kẻ buồn hiu đứng [C] nhìn
ĐK: Bởi [Am] lòng đã trót nặng thương
Thôi ta đứng lại nhường đường em [Em] qua
Người [G7] đi vui với một [C] người
[A7] Biết chăng một [Dm] người
[E7] Đang cười mà [Am] đau
Dù [A7] sao cũng mối duyên [Dm] đầu
Dù sao em [Em] cũng qua cầu là [E] xong
Bây [Am] giờ chẳng biết làm [G] sao
[A7] Lẽ nào gặp [Dm] lại [Em] lẽ nào làm [Am] ngơ [G7]
Nhà [C] em một bức tường [Dm] thưa
Chiều nay nhớ [D7] quá thẫn thờ bước [G] qua
Để [Dm] nghe được tiếng em [G] cười
Để nghe tôi [G7] rót một hơi thở [C] buồn