Từng giọt [Am] mưa rơi lạnh căm trên góc [Em] phố khuya lặng thầm.
Một mình [F] anh ngồi đây với bao suy [C] tư muộn phiền.
Vì em [Am] yêu đã rời xa đã mãi [Em] xa anh thật rồi.
Để tình [Dm] ta bao ngày qua ôm [G7] xót xa.
Và khi anh [Am] chợt nhận ra em đã không [Em] yêu anh thật lòng.
Cũng là [F] lúc duyên tình ta nên cách [C] xa nhau từ đây.
Thôi thì [Am] chúc em hạnh phúc anh sẽ cất [Em] bước ra đi.
Tạm biệt [F] em với những yêu [G] thương muộn [Am] màng.
ĐK :
Trả [C] lại em vòng tay ấm áp xưa [G] vội trao.
Trả lại [Am] em mùi hương trên tóc [Em] ngọt ngào.
Trả lại [F] em bao nụ hôn say [C] đắm nồng [Am] nàn.
Trả lại cho [Dm] em hạnh phúc khi mình còn [G] bên nhau.
Tình yêu [C] chợt đến vội đi chỉ thoáng như một [G] giấc mơ.
Giờ nuối [Am] tiếc kỉ niệm cũng đã quá [Em] xa vời.
Mong sao thời [F] gian sẽ chôn [G] dấu để quên hết [Em] quá khứ [Am] đau lòng.
Bình yên lại [Dm] đến với anh như [G] ngày xưa.
Như lúc ta chưa từng [Am] có nhau.
- Nguồn: http://nhatminh91.blogspot.com/2013/01/hop-am-tra-lai-em-hanh-phuc-minh-vuong.html