Capo 2:
Chỉ [A] còn nước mắt bên [E] trời vắng ngắt
Gió mưa [D] rơi buồn ơi triền [E] miên lệ héo[G] hắt
Từng dòng [D] lệ chơi vơi em cách [C#m] xa phương trời
Giờ [Bm] đây mình anh buồn hiu nghe [D] rã rời
người biết chăng
[A] Rồi nắng tắt cho [E] tình héo hắt
Khắc sâu [D] trong lòng anh nghìn [E] năm một ánh [A] mắt
Từng dòng [D] lệ tuôn rơi về tận [C#m] cuối đất trời
Còn [Bm] đâu người ơi một câu hứa
[E] Mãi lệ tuôn vào cuộc sống
[A] Em quên ngày [D] ấy nước mắt [E] rơi nhưng em nào[C#m] thấy
Tình [D] đã bay lạc chân mây mất nhau từ [E] đây
yêu thương đong đầy
[A] Thôi em đừng [D] khóc lỡ mất [E] nhau phôi phai màu [C#m] tóc
Tình [D] đã đi lạc phương nào mãi ôm sầu [E] đau
khi mình mất [A] nhau
[D] Em đâu nào [E] biết chăng trong [C#m] anh lạnh giá tâm[F#m] hồn
Mong em về [D] đây nhưng nào chẳng[E] thấy
[A] Bao nhiêu ý [D] thơ đã tan [e] tành tựa một giấc [C#m] mơ
Tình [D] đã bay lạc chân mây mất nhau từ [E] đây
yêu thương đong đầy
[A] Thôi em đừng [D] khóc
lỡ mất [E] nhau phôi phai màu [C#m] tóc
Tình [D] đã lạc phương nào
mãi ôm sầu [E] đau khi mình mất [A] nhau.