Sáng tác: Trịnh Công Sơn (1982)
1. Sàigòn mùa [Am] xuân còn [Dm] thoáng lá [Am] vàng bay
Có mùa thu [A7] nào đang ở [Dm] lại
Mặt đường bình yên nằm ngoan như con [Dm] suối
Kết hoa vàng [E7] cho lộng lẫy [Am] đời
Ngọn [Am] gió rung [F] cành khi [E7] chiều chưa [Am] hết nắng
Đường [Dm] phố em [G] về tóc [Dm] cùng hoa [Bb] quyến luyến
Chồi [F] lá khoe [Dm] mầm [Esus] cho đời [E7] biết tên
Mùa [A] xuân thay [F#m] lá [G] mùa [E] đông
Để [A] cho chim [E7] hót chuyện [A] tình
Mùa [A] xuân thay [F#m] lá [G] mùa [E] đông
Để [A] cho chim [E7] hót chuyện [F] tình [E7]
2. Sàigòn mùa xuân về dưới những hàng cây
Có nhiều tiếng cười như trẻ lại
Ngày vội vàng lên bình minh thay đêm tối
Nắng phai từ lâu chiều vẫn dài
Ngọn gió rung cành khi chiều chưa hết nắng
Đường phố em về tóc cùng hoa quyến luyến
Chồi lá khoe mầm cho đời biết tên
Mùa xuân thay lá mùa đông
Để cho chim hót chuyện tình
Mùa xuân thay lá mùa đông
Để cho chim hót chuyện tình.