Capo 2
=
Ngày [G] xưa, món [Cm] ngon mẹ dành cho [G] con
Nhớ bữa [Em] cơm đầm ấm gia [C] đình ôi vị [D] nhà…
Ngày [G] xưa, mỗi khi [Cm] con hay buồn vu [G] vơ
Mẹ thường [Em] nấu những món đậm [C] đà, vỗ về [D] con.
Chorus:
Đúng món [G] ngon, thuở cỏn [Bm] con. Đúng vị [Am] nhà, tròn vị [D] ngon
Đến mai [Bm] này, con của [Em] con cùng lưu [Am] giữ vị [D] nhà thật [G] ngon.
Vẫn đậm [G] đà, thơm mùi [Bm] hương vẫn đong [Am] đầy, tình [D] thương
Dẫu mai [Bm] này, hay ngày [Em] xưa lòng con [Am] vẫn tròn [D] vị tình [G] thương.
Rap:
[G] Mẹ ơi, con trai của mẹ [Cm] đây!
Có lẽ mẹ sẽ không vui mấy khi [G] biết con đang viết
nên [C] lá thư này để gửi cho mẹ, lúc con đang say.
[Bm] Chả là con nhớ nhà và [Em] dịch Covid làm ăn khó quá.
[C] Đành nhờ vả thần men dẫn lối, để [G] đường về nhà, không còn xa.
[C] Chỉ có hạt điều làm mồi [Bm] nhiêu đó thôi là nhiều lắm rồi.
[Am] Ăn uống lôi thôi cái kiểu này nếu [G] mẹ mà biết thể nào cũng rầy cho [C] coi!
Thương cho roi cho vọt [G] nếu ghét thì mẹ đã cho ngọt cho [Am] bùi.
Có tiếng cười thì phải dăm [G] ba câu chửi, bữa cơm gia đình mới [C] dzui.
Cháu nó nhắc bà suốt, rồi lại [Bm] cha ơi cha, mình nấu ăn [Am] đê
Đem hết rau củ quả, [G] cắt và tuốt, kể ra cũng được đáo [C] để.
Con có thay mẹ dạy một [Bm] điều: Ngoài mắm, muối, đường, và ngũ vị [Am] hương
Có một vị con không được [G] thiếu đó chính là vị tình [C] thương!
Trong cách con yêu [Bm] bà yêu cha mẹ, yêu mọi người quanh [Am] ta.
Từng tháng năm trôi [G] qua nhưng mà tình yêu sẽ không phai [C] nhòa!
Và con càng đi [Bm] xa thì tình yêu sẽ ngày càng lại [Am] lớn hơn thêm
Nên con hãy [G] nhớ chớ quên đó là vị [C] tình thương, tình thương
Lớn như [Bm] núi Thái Sơn đó là vị [Am] tình thương, tình thương
Như nước trong [G] nguồn chảy ra đó là vị [C] tình thương, tình thương
Xưa nay vẫn [Bm] luôn đậm đà. Để có vất [Am] vả nà, có vấp ngã nà
Ta vẫn [G] còn tất cả, để nói là: "Mẹ à..."