Đà Lạt Và Em

Điệu: Điệu Ballad
Tone: [Dm]
Sáng tác: CB
Tone [Dm]
Kể em [Bb] nghe về những giấc mơ Đà Lạt mưa [C] phủ ngập đồi
Là những lần [Dm] mình bên quán cũ – hương café [C] trời chập tối
Kể em [Bb] nghe những mái rêu phong – mấy năm qua [C] rồi cũ kĩ
Ta lại nghe [Dm] khúc nhạc lòng – tâm sự chắc [C] vừa đủ ghi
1st Ver.
Kể em [Bb] nghe về những giấc mơ Tây Nguyên mùa [C] này đẹp lắm
Là một đóa “[Dm] Quỳnh” chờ hương tỏa, người về lối [C] cũ kịp thăm
Kể em [Bb] nghe những điều từ lâu lòng anh còn [C] đang chất chứa
Là tình yêu [Dm] này hoài vĩnh cửu - bao năm không [C] hề thất hứa
Ta lại sẽ [Bb] ngồi và kể nhau nghe - về những mùa [C] hoa Dã Quỳ
Ta yêu nhau [Dm] từ thời con phố thị từ thành phố [C] trẻ già đi
Đà Lạt mộng [Bb] mơ trên từng câu hát có cả ngọn [C] đồi rêu xanh
Cảm ơn cô gái đôi [Dm] mươi ngày đó - đã nói trọn [C] lời yêu anh
Thời gian trôi [Bb] qua tình yêu vẫn đẹp - như cách anh [C] từng ngân điệu đồng vang
Và khi thanh [Dm] xuân trong ta đi hết từ mùa xuân [C] đến đông tàn
Là khi trái [Bb] tim này không lỗi nhịp - ta cùng đi [C] đến sự bình yên
Thì em trong [Dm] anh vẫn hoài chan chứa - như cách anh [C] gọi là tình duyên em à
Hook.
Nếu một [Bb] mai lỡ con phố thị sầm uất này [C] bỗng già đi
Tình yêu cho "[Dm] Em" và cả Đà Lạt anh mang tất [C] cả mà đi
Nếu một [Bb] mai loài hoa cháy rực không còn hương [C] thơm ngây ngất
Thì anh nguyện [Dm] giữ suối tóc em mềm, không để mùi [C] hương bay mất
Nếu một [Bb] mai lỡ con phố thị sầm uất này [C] bỗng già đi
Tình yêu cho "[Dm] Em" và cả Đà Lạt anh mang tất [C] cả mà đi
Nếu một [Bb] mai loài hoa cháy rực không còn hương [C] thơm ngây ngất
Thì anh nguyện [Dm] giữ suối tóc em mềm, không để mùi [C] hương bay mất
2nd Ver.
Anh yêu câu [Bb] hát, yêu nắng yêu cả vùng [C] trời đang thở
Yêu luôn vần [Dm] thơ mà anh từng viết - cho em vẫn [C] còn dang dở
Anh yêu Đà [Bb] Lạt, như thể yêu người con [C] gái mộng mơ
Yêu những mùa [Dm] hoa vàng giữa tháng 10 - cho anh mùi [C] hương lan tỏa
Yêu nồng [Bb] nàn - con đường thành phố - yêu những ngọn [C] đồi và yêu em
Và anh tin [Dm] em cũng yêu Đà Lạt - yêu những thông [C] ngàn khi chiều đến
Còn những mái [Bb] nhà, phủ rêu phong, những lần cãi [C] vã như đốt thêu lòng
Anh chẳng biết [Dm] rồi những năm sau đó đôi mình có [C] còn yêu không?!
Nhưng mà em [Bb] ơi, cuộc sống ngoài kia vẫn [C] đang gọi mời
Hãy nói anh [Dm] nghe những điều em nghĩ dẫu có khi [C] không toại lời
Nghe này ai [Bb] ơi, em vẫn là điều duy [C] nhất yên bình
Sau bao thăng [Dm] trầm vui buồn có đủ em vẫn chỉ [C] giấu riêng mình
Anh chẳng biết [Bb] mai này thay đổi, theo những sóng [C] gió đời anh
Hay cơn bão [Dm] lòng cuốn em đi mất, trôi dạt ở [C] giữa trời xanh
Anh vẫn muốn [Bb] nói bao điều anh nghĩ từ tận tâm [C] sâu ngút ngàn
Cô gái của [Dm] anh nồng nàn như thể em là bông [C] hoa Cúc vàng.
Hook.
Nếu một [Bb] mai lỡ con phố thị sầm uất này [C] bỗng già đi
Tình yêu cho "[Dm] Em" và cả Đà Lạt anh mang tất [C] cả mà đi
Nếu một [Bb] mai loài hoa cháy rực không còn hương [C] thơm ngây ngất
Thì anh nguyện [Dm] giữ suối tóc em mềm, không để mùi [C] hương bay mất
Kể em [Bb] nghe về những giấc mơ Đà Lạt mưa [C] phủ ngập đồi
Là những lần [Dm] mình bên quán cũ – hương café [C] trời chập tối
Kể em [Bb] nghe những mái rêu phong – mấy năm qua [C] rồi cũ kĩ
Ta lại nghe [Dm] khúc nhạc lòng – tâm sự chắc [C] vừa đủ ghi

Bình luận