CB
3 bài
Gặp Lại
Capo 4===Chẳng [Cb]hiểu, vì điều gì mà ta cách [Ab]xa nhau đến như vậy? Là do anh [Db]đã quá mỏi mệt, hay là do [F#]em?Ngày mình [Cb]buông tay, em chẳng muốn quay [Ab]đầu nhìn lại anh dù chỉ [Db]1 lần dù em [F#]vẫn yêu anhVào chiều [Cb]cuối thu, định mệnh cho ta nhìn thấy [Ab]nhau thêm 1 lần Chẳng biết [Db]nói gì, chẳng biết nói chi, đứng lặng yên [F#]rất lâu Rồi nước [Cb]mắt rơi, cảm xúc vỡ òa chỉ là em với [Ab]anh giờ như xa lạ Gặp lại anh [Db]lúc này, liệu rằng sau tất cả ta có còn [F#]yêu nhau nữa không? Sau tất [Cb]cả vẫn chưa bao giờ anh nghĩ mình ko gặp lại nhauMuôn ngã đường [Ab]đời, biết đi đến đâu, còn nhớ những gì ở trong đầu ?Có lẽ định [Db]mệnh mập mờ, từng biến ta thành trò đùa và nỗi đaunhưng khi đối [F#]mặt tất cả mọi thứ đã trở về lại như ban đầuBước ngược [Cb]bước trên cùng con đường, có lẽ là điều ko ai ngờCàng ko thể [Ab]ngờ ngày ta gặp lại, bồi hồi như chưa từng gặp gỡNhững tường cảm [Db]xúc chỉ là giấc mơ nhưng sao quyện mãi ở đâu đây ?Em là hơi [F#]thở trong mỗi nốt buồn mà anh trót gieo bấy lâu nayVà chúng [Cb]ta vẫn còn đang lơ ngơ "liệu nơi buồn giam có ngày được tự do?"muộn màng [Ab]tiếc về đôi điều tuổi trẻ. ta từng dễ dàng, nhẫn tâm chọn từ bỏ Gặp lại [Db]ta của năm tháng dang dở.. chưa biết phiền lo chưa từng phải than thởNgỡ vẹn [F#]nguyên như lần đầu trg đời.. cả 2 hóa thành chúng ta như đang mơLà "tình nhân [Cb]ơi" hay tri kỷ một đời ?? Là do em muốn hay cô đơn bảo tới ??Là đúng hay [Ab]sai khi buông lời gọi mời.. cho ly rượu nồng rót đầy rồi lại vơiGom yêu [Db]thương vụn vỡ còn xót lại gói gọn vào trong chiếc hôn dù khờ dạiQuên rằng [F#]ta đang đi ngược lẽ phải để mai này chợt nhớ chẳng tiếc nuối vì nửa vời em ơi Vào chiều [Cb]cuối thu, định mệnh cho ta nhìn thấy [Ab]nhau thêm 1 lần Chẳng biết [Db]nói gì, chẳng biết nói chi, đứng lặng yên [F#]rất lâu Rồi nước [Cb]mắt rơi, cảm xúc vỡ òa chỉ là em với [Ab]anh giờ như xa lạ Gặp lại anh [Db]lúc này, liệu rằng sau tất cả ta có còn [F#]yêu nhau nữa không? Rồi chúng [Cb]ta sẽ trở thành người lạ, nụ cười trước đó sẽ trả lại người ta!Em sẽ lại [Ab]kể vài ba câu chuyện cũ rồi bước bên họ cùng với nụ cười vàSẽ thắt [Db]chặt bờ vai khi đưa đón, sẽ không còn những khoảnh khắc cô đơnEm xứng [F#]đáng có nhiều sự lựa chọn, tại sao cứ để mắt đỏ dần khô hơn?Ta sẽ đối [Cb]diện thế nào khi gặp lại? Sẽ thật vui vẻ hay vương tiếng thở dài?Em có vững [Ab]vàng sau bao điều vấp phải? Có vì chuyện cũ làm em trăn trở hoài?Anh rót cho [Db]hết giọt buồn còn vương mi, mhững nốt trầm theo anh chẳng từ bỏ, Em từng [F#]làm tâm hồn này sống lại, rồi khiến tim này chết dần cũng từ đó!Và sau tất [Cb]cả mình chưa từng đậm sâu, vì mình không thể nào ở cạnh nhau, Khói thuốc lá [Ab]khiến bờ môi này sậm màu, phần thắng cho họ, anh không giành đâu cũng từng muốn [Db]trao em nụ hôn thật cháy nồng muốn dùng lời nhạc nói những lời tận đáy lòngLà người vững [F#]vàng để cho e nương tựa nhưng mà e đã có người khác mà phải ko ?Gió và [Cb]mây cứ xô mưa về trời... Em cũng thế cứ xô a về đờiTa sẽ [Ab]là người dưng khi gặp lại hay sẽ nở nụ cười ở 2 bầu trời mớiEm vẫn là [Db]điều ngọt ngào nhất ngang đời này để rồi phút cuối bỗng hóa thành trời mâyEm đừng hỏi sao [F#]nhạc anh buồn hoài bởi vì nụ cười em, anh đợi mãi... [A#m]Thời gian trôi rất [Bbm]nhanh thôi liệu [Db]anh có nhớ gì đến tôi [A#m]Từng kỷ niệm, nụ [Bbm]cười, ánh mắt, nay [Db]anh quên hết rồi[A#m]Nồng nàn giây phút [Bbm]ta trao tưởng [Db]đâu trời ban phép màu [A#m]Nào ngờ đâu tình [Bbm]nhanh đến, [Db]Vào chiều [Cb]cuối thu, định mệnh cho ta nhìn thấy [Ab]nhau thêm 1 lần Chẳng biết [Db]nói gì, chẳng biết nói chi, đứng lặng yên [F#]rất lâu Rồi nước [Cb]mắt rơi, cảm xúc vỡ òa chỉ là em với [Ab]anh giờ như xa lạ Gặp lại anh [Db]lúc này, liệu rằng sau tất cả ta có còn [F#]yêu nhau nữa không? [Cb]Rồi bình minh sẽ [Ab]về, sẽ quên não [Db]nề Vì [F#]lỡ biết đâu, mình thấy vui hơn khi rời [Cb]xa nhauTìm thấy tiếng [Ab]cười, nhìn anh vui với [Db]ngườiMột người [F#]mới cho anh học cách quên đi 1 [Cb]người⠀
Sáng tác:
Khải
Đà Lạt Và Em
Tone [Eb]Kể em [B#]nghe về những giấc mơ Đà Lạt mưa [A#]phủ ngập đồiLà những lần [Eb]mình bên quán cũ – hương café [A#]trời chập tốiKể em [B#]nghe những mái rêu phong – mấy năm qua [A#]rồi cũ kĩTa lại nghe [Eb]khúc nhạc lòng – tâm sự chắc [A#]vừa đủ ghi1st Ver.Kể em [B#]nghe về những giấc mơ Tây Nguyên mùa [A#]này đẹp lắmLà một đóa “[Eb]Quỳnh” chờ hương tỏa, người về lối [A#]cũ kịp thămKể em [B#]nghe những điều từ lâu lòng anh còn [A#]đang chất chứaLà tình yêu [Eb]này hoài vĩnh cửu - bao năm không [A#]hề thất hứaTa lại sẽ [B#]ngồi và kể nhau nghe - về những mùa [A#]hoa Dã QuỳTa yêu nhau [Eb]từ thời con phố thị từ thành phố [A#]trẻ già điĐà Lạt mộng [B#]mơ trên từng câu hát có cả ngọn [A#]đồi rêu xanhCảm ơn cô gái đôi [Eb]mươi ngày đó - đã nói trọn [A#]lời yêu anhThời gian trôi [B#]qua tình yêu vẫn đẹp - như cách anh [A#]từng ngân điệu đồng vangVà khi thanh [Eb]xuân trong ta đi hết từ mùa xuân [A#]đến đông tànLà khi trái [B#]tim này không lỗi nhịp - ta cùng đi [A#]đến sự bình yênThì em trong [Eb]anh vẫn hoài chan chứa - như cách anh [A#]gọi là tình duyên em àHook.Nếu một [B#]mai lỡ con phố thị sầm uất này [A#]bỗng già điTình yêu cho "[Eb]Em" và cả Đà Lạt anh mang tất [A#]cả mà điNếu một [B#]mai loài hoa cháy rực không còn hương [A#]thơm ngây ngấtThì anh nguyện [Eb]giữ suối tóc em mềm, không để mùi [A#]hương bay mất Nếu một [B#]mai lỡ con phố thị sầm uất này [A#]bỗng già điTình yêu cho "[Eb]Em" và cả Đà Lạt anh mang tất [A#]cả mà điNếu một [B#]mai loài hoa cháy rực không còn hương [A#]thơm ngây ngấtThì anh nguyện [Eb]giữ suối tóc em mềm, không để mùi [A#]hương bay mất 2nd Ver.Anh yêu câu [B#]hát, yêu nắng yêu cả vùng [A#]trời đang thởYêu luôn vần [Eb]thơ mà anh từng viết - cho em vẫn [A#]còn dang dởAnh yêu Đà [B#]Lạt, như thể yêu người con [A#]gái mộng mơYêu những mùa [Eb]hoa vàng giữa tháng 10 - cho anh mùi [A#]hương lan tỏaYêu nồng [B#]nàn - con đường thành phố - yêu những ngọn [A#]đồi và yêu emVà anh tin [Eb]em cũng yêu Đà Lạt - yêu những thông [A#]ngàn khi chiều đếnCòn những mái [B#]nhà, phủ rêu phong, những lần cãi [A#]vã như đốt thêu lòngAnh chẳng biết [Eb]rồi những năm sau đó đôi mình có [A#]còn yêu không?!Nhưng mà em [B#]ơi, cuộc sống ngoài kia vẫn [A#]đang gọi mờiHãy nói anh [Eb]nghe những điều em nghĩ dẫu có khi [A#]không toại lờiNghe này ai [B#]ơi, em vẫn là điều duy [A#]nhất yên bìnhSau bao thăng [Eb]trầm vui buồn có đủ em vẫn chỉ [A#]giấu riêng mìnhAnh chẳng biết [B#]mai này thay đổi, theo những sóng [A#]gió đời anhHay cơn bão [Eb]lòng cuốn em đi mất, trôi dạt ở [A#]giữa trời xanhAnh vẫn muốn [B#]nói bao điều anh nghĩ từ tận tâm [A#]sâu ngút ngànCô gái của [Eb]anh nồng nàn như thể em là bông [A#]hoa Cúc vàng.Hook.Nếu một [B#]mai lỡ con phố thị sầm uất này [A#]bỗng già điTình yêu cho "[Eb]Em" và cả Đà Lạt anh mang tất [A#]cả mà điNếu một [B#]mai loài hoa cháy rực không còn hương [A#]thơm ngây ngấtThì anh nguyện [Eb]giữ suối tóc em mềm, không để mùi [A#]hương bay mất Kể em [B#]nghe về những giấc mơ Đà Lạt mưa [A#]phủ ngập đồiLà những lần [Eb]mình bên quán cũ – hương café [A#]trời chập tốiKể em [B#]nghe những mái rêu phong – mấy năm qua [A#]rồi cũ kĩTa lại nghe [Eb]khúc nhạc lòng – tâm sự chắc [A#]vừa đủ ghi⠀
Sáng tác:
CB