Capo 4
[G] Ngày khi xưa tôi đã [D] từng chơi thân, 1 cô [Em] bé rất yêu [Bm] đời
[C] Nàng xinh như những [G] đóa hoa hồng, [Am] em cho tâm hồn tôi xuyến [D] xao
[G] Thời gian trôi em đã [D] dần xa tôi, vì lúc [Em] trước tôi quá dại [Bm] khờ
[C] Dù yêu em nhưng [G] chẳng nói nên lời, [Am] hôm nay riêng mình tôi thương [D] nhớ.
Còn [G] nhớ những lúc cùng phòng uống [D] ly nước em uống thừa
[Em] Đã có những mặn nồng tháng [Bm] năm sống chung ngôi nhà
[C] Và mỗi sáng sớm thấy [G] em với khuôn mặt mộc
Như [Am] vậy chẳng phải là ta đã cưới [D] nhau hay sao?
Chẳng [G] thể chối bỏ 1 điều trái [D] tim không quên em được
[Em] Nhớ tháng tháng ngày ngày trong giấc [Bm] mơ vẫn kêu tên người
[C] Ngày xưa yêu em nhưng tiếng [G] yêu nói không thành câu
[Am] Nên hôm nay đớn [D] đau riêng mình [G] anh.
[G] 1,2,3 năm đã [D] dần trôi qua, những kí [Em] ức cũng đã phai [Bm] tàn
[C] Giờ em bên ai có [G] vui hay đang buồn, [Am] ai đang cùng em ăn [D] tối
[G] Mùa thu qua lại [D] mùa đông sang, vì sao [Em] chẳng thể quên được [Bm] người
[C] Cầm bông hoa nước mắt [G] cứ tuôn trào, [Am] con tim anh giờ đây tan [D] nát
Còn [G] nhớ những lúc cùng phòng uống [D] ly nước em uống thừa
[Em] Đã có những mặn nồng tháng [Bm] năm sống chung ngôi nhà
[C] Và mỗi sáng sớm thấy [G] em với khuôn mặt mộc
Như [Am] vậy chẳng phải là ta đã cưới [D] nhau hay sao?
Chẳng [G] thể chối bỏ 1 điều trái [D] tim không quên em được
[Em] Nhớ tháng tháng ngày ngày trong giấc [Bm] mơ vẫn kêu tên người
[C] Ngày xưa yêu em nhưng tiếng [G] yêu nói không thành câu
[Am] Nên hôm nay đớn [D] đau riêng mình [G] anh.