Capo 2
Màn [G] đêm đang dần buông xuôi, giữa [Em] nơi phố đông dòng người
Mà [Am] sao như vẫn còn mình anh, cùng nỗi [D] nhớ không thể nào quên
Còn [G] đâu từng ngày yêu nhau, giấc [Em] mơ đã xa thật rồi
Lặng [Am] nghe nhìn thời gian trôi, nghẹn đôi [D] môi
Rồi mai [B7] sau, mình bước qua thật [Em] mau mà chẳng 1 lời
[Am] Anh sẽ thôi chờ mong, một người [D] lạ đã cùng đi chung lối
Giờ còn lại [G] đây giữa hai chúng ta một người từng [Em] thương nay đã thành lạ
Chẳng thể cùng [Am] nhau đi hết quãng đường dài ta đã từng [D] yêu một lần hay chưa?
Đường về chiều [G] nay sao thiếu bóng em chỉ còn mình [Em] anh với phố hiu quạnh
Những tháng ngày [Am] qua em hãy bỏ lại bước tiếp cùng [D] ai không phải là anh
Ta đã từng [G] yêu
Rap:
Anh cũng đã [C] yêu em thật nhiều, nhiều hơn những điều em từng hiểu
Với tất cả cấu [Bm] tạo từ vụn vỡ, ghép nhặt từng mảnh từ bao nhiêu
Mình vốn bắt [Am] đầu từ xa lạ, kết nối duyên [D] tình dù xa xôi
Không ai mong [G] muốn lòng thay dạ, kết thúc mọi chuyện từ ta thôi
Và rồi [C] em chọn ngã rẻ ta đi không chung lối
Còn anh [Bm] về nơi, chân trời đoạn tuyệt nhìn mây trôi
Xin cho mây [Am] đen đừng bao phủ, không gian vây [D] kín bắt cóc cô đơn
Tình yêu anh [G] xin gửi lại gọi gém dù cho phải làm kẻ vô ơn
Nếu đã đau [C] khổ nhiều như vậy, tại sao kỷ niệm còn chưa vứt
Hạnh phúc trong [Bm] anh vẫn chưa dậy, trăn trở bên trong còn chưa dứt
Không thể chúc [Am] phúc vì anh vẫn nghĩ em mãi và [D] mãi bên đời ta
Nhưng sau tất [G] cả thì một người từng thương giờ cũng đã rời xa
Bridge
[G] Nói yêu thôi đừng nói yêu mãi vì [Em] lỡ một mai đôi chân mệt nhoài
Phải [Am] mất bao lâu yêu người đến sau. Phải [D] mất bao lâu tim thôi nhớ nhau