Nhớ chuyện ngày [C] xưa bé thơ ngồi trong lòng bố lái xe đi[Am] chơi khắp nơi
Đi đến nơi đâu yên bình xa [Dm] xôi thảnh thơi.
Bố kể con nghe những câu chuyện [G] thời ngày xưa.
Lái xe ngày [C] đêm hết hơi trời mưa trời nắng cũng chẳng dừng [Am] lại nghỉ ngơi.
Ngồi sau lưng ôm bố thôi chẳng [Dm] buông cánh tay chẳng rời.
[G] Nuôi giấc mơ trong lành của con ra [C] khơi.
Dáng đứng liêu [F] xiêu , bố buồn hiu nhớ tình yêu
Đau lòng thay giấc mơ lưu [C] đày, mẹ giờ đây chẳng còn đâu.
Không vòng tay ấm êm hôm [Dm] nào, một mình phải bước [G] đi vì hai con vẫn [C] thơ dại.
Phố đêm trời [F] mưa bố về chưa? Vẫn chạy nhanh
Như ngày mai chẳng thể để [C] dành áo mỏng manh, lưng nặng mang
Thương bờ vai bố tôi hao [Dm] gầy. BỐ ƠI! Ngồi sau [G] lưng bố thôi ước chi [C] xa xôi!
[F] [F] [C] [C] [Dm] [G] [C] [C]
[F] [F] [C] [C] [Dm] [G] [C] [C]
Chở con học [C] thêm lớp văn học anh học toán bỗng xe tự [Am] nhiên hết xăng.
Hai bố con ta đi bộ mà [Dm] không nói năng.
Phố phường hôm nay bỗng nhiên thật [G] đẹp, vầng trăng!
Xuống khu quận [C] 5 để ăn, từ khu quận bốn đông xe ko [Am] sao bố băng.
Ngồi sau yên xe bố thôi chẳng [F] buông tấm lưng khô cằn.
[G] Mang vác bao chân thành một ngày [C] mai xanh.
Dáng đứng liêu [F] xiêu , bố buồn hiu nhớ tình yêu
Đau lòng thay giấc mơ lưu [C] đày, mẹ giờ đây chẳng còn đâu.
Không vòng tay ấm êm hôm [Dm] nào, một mình phải bước [G] đi vì hai con vẫn [C] thơ dại.
Để bây giờ [F] đây chẳng còn đâu, xe cùng nhau, con ngồi sau.
Bố như con [C] tàu băng đại dương qua ngàn phương.
Bây giờ con cút côi trên [Dm] đường. Bố ơi! Ngồi sau [G] lưng bố thôi - ước chi [C] xa xôi!
Giấc mơ mùa [C] thu đã qua, thèm bên cạnh bố lái xe đi [Am] chơi thiết tha!
Còn đâu những năm tháng xưa hoá [Dm] ra giấc mơ thôi mà
[G] Như cánh chim tung trời nhẹ nhàng bay [C] xa.