Tone Phạm Quỳnh Anh: Fm
Người [Am] ta nói, không bao giờ chàng [C] về.
Mà [G] sao em, vẫn tha thiết đợi [Am] mong.
Đã [F] bao lâu, chàng [G] nói sẽ [Em] quay về.
Lá [F] vàng rơi, bao [Dm] mùa nhớ thương [E7] chàng ơi.
Người [Am] ta trách, sao em còn chờ [C] đợi.
Chờ [G] làm chi, một hình bóng đã [Am] xa?
Đành [F] lặng thinh, ôm [G] thương nhớ chỉ [Em] riêng mình.
Dù [F] khổ đau, em [E7] vẫn yêu, vẫn [Am] chờ thôi.
Làm người khờ [Am] dại, có phải ta [Em] chung tình.
Đêm qua từng [F] đêm, em khóc thương [C] một mình.
Ngàn ngày trôi [G] qua, em nhớ mong [F] một người,
Một người là [G] anh và chỉ anh [Am] mà thôi.
Đành lòng khờ [Am] dại, vì lỡ yêu [Em] chàng rồi.
Đêm mơ từng [F] đêm, mơ bước chân [C] chàng về,
Giật mình tỉnh [G] giấc, là giấc mơ [F] hoang đường.
Cô đơn mình [G] em nơi trái tim [Am] chung tình.
[F] Em vẫn [G] luôn chung tình [Am] thôi. Chàng [Am] ơi, chàng [Em] hỡi... xin đừng là [F] giấc mơ, mà [G] hãy quay [Em] về bên [Am] em