Đời [Am] ai biết được đâu chữ ngờ và anh [Em] cũng thế khi trót [C] yêu [Am] em
Nhìn em mỉm cười con tim [C] anh như khát cháy [Em] mãi, không lối thoát.
Nhiều khi [F] muốn quên dáng em [Dm] yêu, muốn quên tiếng yêu đã trao [C] nhau.
Sao [Dm] lòng anh còn mong đầy bao nhớ [E7] nhung???
Còn [Am] đâu tháng ngày xưa ấm nồng mình đi chung [E] lối mơ ước tương [C] lai
Tình [Am] dâng ngút ngàn câu yêu [C] thương trao chất ngất [Em] mãi ôi thắm thiết.
Và em [F] nói yêu chỉ anh [Dm] thôi, chỉ yêu mãi anh đến mai [C] sau.
Nhưng [Dm] thời gian dần trôi nhạt nhoà câu ái [D7] ân...
Dù biết [Am] thế sao vẫn yêu [Em] em?
Dù [Am] cho em đã quên khuất câu [C] thề.
Và dù [Dm] em đang vui bên tình mới kia dù [C] lòng anh chẳng được nghe lời hạnh [E7] phúc.
Đường phố [Am] cũ nay vắng [E] em yêu [Am] hàng cây ôi xác xơ lá [C] rơi nhiều.
Con đò [Dm] xưa nay trôi xa bến [Am] yêu rồi chiều [C] buồn tênh mưa rơi [E7] hắt hiu
Em yêu [Am] hỡi...
Dù biết thế sao vẫn yêu em dù cho em đã quên khuất câu thề
Và dù em đang vui bên tình mới kia dù lòng anh chẳng được nghe lời hạnh phúc
Đường phố cũ nay vắng em yêu hàng cây ôi xác xơ lá rơi nhiều
Con đò xưa nay trôi xa bến yêu rồi chiều buồn tênh mưa rơi hắt hiu
Em yêu hỡi...
Dù biết thế sao vẫn yêu em dù cho em đã quên khuất câu thề
Và dù em đang vui bên tình mới kia dù lòng anh chẳng được nghe lời hạnh phúc
Đường phố cũ nay vắng em yêu hàng cây ôi xác xơ lá rơi nhiều
Con đò xưa nay trôi xa bến yêu rồi chiều buồn tênh mưa rơi hắt hiu
Em yêu hỡi...
Đời ai biết được đâu chữ ngờ và anh cũng thế khi trót yêu em
Nhìn em mỉm cười con tim anh như khát cháy mãi, không lối thoát
Nhiều khi muốn quên dáng em yêu, muốn quên tiếng yêu đã trao nhau
Sao lòng anh còn mong đầy bao nhớ nhung
Mãi trong lòng anh chỉ hình bóng [Am] em...