🎶 Đậm Sâu

🎼 Sáng tác: | 🎵 Nhạc Trẻ | 🎶 Điệu Ballad | 👁️ 122


Mình đã [A#]lỡ chiếm lấy trái [B7]tim của nhau
Giờ chỉ [D#]thấy đôi mắt đắm đuối bên trên tầng [Dm7]lầu [G7]

Vì dường như bị [A#]say đắm Em đó Vì nụ hôn còn ngây [B7]ngất Trong gió
Người đưa bàn tay cho [D#]anh nắm Để dắt em đi qua bao [Dm7]nhiêu tháng năm thăng [G7]trầm
Và êm đềm Hằng đêm em [A#]yên giấc Cùng anh Muộn phiền kia sẽ [B7]biến mất Càng nhanh
Để [D#]anh yêu em, dù cho bao nhiêu sóng [Dm7]gió mây trôi Thì [G7]ta vẫn [A#]vậy

Thật không dễ để quen được nhau [B7]Anh là kẻ may mắn, không phải ai cũng có em được đâu
Nhiều người [D#]nói mình không hợp nhau, ừ thì mình âm, dương ngược dấu
Và đó là [Dm7]mấu chốt để mình dính với [G7]nhau thật lâu về sau
Muốn được [A#]bên em hoài hoài, như thiên trường và địa cửu
Yêu [B7]em bao la ruộng đồng, anh như một người địa chủ
Ba dặn [D#]anh phải sống kiên cường, mẹ dạy anh đức tính khiêm nhường
Em cho anh [Dm7]cảm nhận được thiên đường, và khi không [G7]em là địa phủ
[A#]Trên con đường mòn, lá đỏ rơi nghiêng Có [B7]hai tâm hồn còn khá nhỏ, hơi điên
Ta thao [D#]thao về cách thiên thần sanh ra đời là may mắn
Bao la trên [Dm7]cao tách riêng phần xanh da [G7]trời và mây trắng
Ta bàn về [A#]vạn vật hấp dẫn, luyên thuyên về nghệ thuật trào phúng
Người nói người [B7]nghe và thay phiên, hai con người kể thật hào hứng
Thời giờ thấm [D#]thoát trôi nhanh qua, tưởng chừng hóa tro tàn
Anh vội vàng [Dm7]hái từng cành hoa, thành một [G7]đóa cho nàng

Vì dường như bị [A#]say đắm Em đó Vì nụ hôn còn ngây [B7]ngất Trong gió
Người đưa bàn tay cho [D#]anh nắm Để dắt em đi qua bao [Dm7]nhiêu tháng năm thăng [G7]trầm
Và êm đềm Hằng đêm em [A#]yên giấc Cùng anh Muộn phiền kia sẽ [B7]biến mất Càng nhanh
Để [D#]anh yêu em, dù cho bao nhiêu sóng [Dm7]gió mây trôi Thì [G7]ta vẫn [A#]vậy

[A#]Tình yêu là hạt giống của đức hạnh Tình yêu ươm [B7]mầm cho con tim thêm sức mạnh
Tình yêu đâm [D#]chồi xoa dịu con tim bất hạnh
Sài Gòn đêm nay rất [Dm7]lạnh, thật may anh vẫn còn ở [G7]cạnh Và hạnh phúc
Bên [A#]người mà anh yêu, cùng sưởi ấm đôi bàn tay
Nụ [B7]cười của em như thiêu đốt môi nồng say
Chim [D#]cả bầy di cư, xuyên suốt qua nhiều đêm
Yên [Dm7]ả ngày suy tư, duy chỉ [G7]nhớ em nhiều thêm.
Anh là [A#]kẻ sến súa, trong vai một trang tuấn kiệt
Mê đọc [B7]thơ bằng Tiếng Việt, thi thoảng còn sang cả Hán Việt
Em là [D#]nàng công chúa, thích được chiều và yêu thương
Giỏi nên [Dm7]được trường tuyên dương, hai mình [G7]hệt như uyên ương.
Ước mơ của [A#]cả hai là mua một căn trong tòa cao ốc
Thước đo là [B7]ngày mai không để khó khăn làm đà lao ốc
Anh tự [D#]thấy mình lấp lánh, dù trên người không một trang sức
Vì đối với [Dm7]anh thì em chính là một [G7]viên ngọc ngà cao cấp.

Vì dường như bị [A#]say đắm Em đó Vì nụ hôn còn ngây [B7]ngất Trong gió
Người đưa bàn tay cho [D#]anh nắm Để dắt em đi qua bao [Dm7]nhiêu tháng năm thăng [G7]trầm
Và êm đềm Hằng đêm em [A#]yên giấc Cùng anh Muộn phiền kia sẽ [B7]biến mất Càng nhanh
Để [D#]anh yêu em, dù cho bao nhiêu sóng [Dm7]gió mây trôi Thì [G7]ta vẫn [A#]vậy

[A#]Hai mình hòa vào nhau Yên bình và đậm sâu
[B7]Hoa nhài bày ở sau Ca bài này thật lâu
[D#]Hai mình hòa vào nhau Yên bình và đậm sâu
[Dm7]Hoa nhài bày ở sau [G7]Ca bài này thật lâu⠀
Tốc độ: 0