🎶 Nostalgia

🎼 Sáng tác: | 🎵 Rap Việt | 🎶 Unkown | 👁️ 5


[Em]Xa thật xa, rất [Db]xa nơi ta hẹn [A#]ước
Dạo chân bước trên con đường [Bb]đời cùng nhau
[Eb]Đêm ngày anh nhớ nhung nụ cười [Db]em
Vẽ lên bầu [A#]trời của một thời thanh [A7]xuân đã xa

Nắng mây ngàn [Em]chiếu, nhẹ sưởi ấm trời tân xuân
Tình ta bây giờ xanh [Db]vãn nhưng vẫn thấy lòng mình lâng lâng
Veston rồi tóc [A#]vuốt, anh biết nay mình khác chút
Đôi bàn tay giờ không còn [Bb]lạnh, lại còn hơi nặng nơi áp út
Anh trót yêu cả phố [Eb]thị, vì say đắm một hương hoa
Có phải ông trời vô [Db]ý, mà lại ban xuống người thương ta?
Không văn hay nề [A#]hà, tình yêu của anh xuề xòa
Chỉ cần nghe thấy giọng em [A7]nói rằng: “cơm đang chờ anh về nhà”

(Có những vấn vương trong [Em]anh…) Anh từng nghĩ đời là freestyle không thuộc lời
[Db]Vô định lang thang để cho những nghĩ suy kìm nén
[A#]Anh đi tìm ý nghĩa của cuộc đời Để rồi nhận [Bb]ra tất cả những gì anh cần là đi tìm em
[Eb]Từ nay không còn chuyện tim này thẹn thò
Cứ mỗi bình [Db]minh anh mở mắt, lại là một ngày hẹn hò
Thời gian [A#]trôi, rồi một ngày kỉ niệm thuở nồng nay in nhanh
Mái [A7]đầu vương màu tuyết trắng nhưng thắp lửa hồng trong tim anh

Anh [Em]sẽ, rap hết tất cả lời nhạc mà em muốn nghe
Anh [Db]sẽ, cởi mũ rồi hôn nhẹ lên trán khi em xuống xe
Váy [A#]trắng gặp cà vạt, ngắm em cười, lòng càng rạng ngời
Anh [Bb]muốn mình làm bạn, nhưng mà bạn này là bạn đời
[Eb]Giá như, anh cầm chặt tay em khi đưa dâu
Thì [Db]có lẽ rằng lồng ngực sẽ chẳng vụn vỡ từng mảnh và thưa đâu
[A#]anh biết đời không may mãi
Nhưng nếu thời gian được [A7]quay lại, thì anh sẽ làm tất cả để giữ chặt tay lái....

[Em]Xa thật xa, rất [Db]xa nơi ta hẹn [A#]ước
Dạo chân bước trên con đường [Bb]đời cùng nhau
[Eb]Đêm ngày anh nhớ nhung nụ cười [Db]em
Vẽ lên bầu [A#]trời của một thời thanh [A7]xuân đã xa

Nắng không còn [Em]chiếu, lòng nặng trĩu trời tân xuân
Vấn vương trời đông buốt [Db]giá, ta hoài niệm những điều bâng khuâng
Vẫn veston vẫn tóc [A#]vuốt, nhưng lòng cô tịch khi ta vắng nàng
Tuyết đọng lên trên mái [Bb]anh nhưng không chịu tan dưới nắng vàng
Lại mùa xuân [Eb]đên, ngày cưới anh không quên
Anh sửa soạn bộ đồ đẹp [Db]nhất rồi vào bệnh viện để thăm em
Vẫn cứ hoài mong một phép [A#]màu, anh thầm biết rằng em iu cũng chiến đấu
Nhưng bác sĩ [A7]nói: “Sức khỏe vợ anh đang ở diễn biến xấu

Tại sao 50 năm [Em]qua anh vẫn đến đây dù kết quả là đấy
Đây có thể [Db]là lần cuối cùng mà anh được gặp bà ấy"
Niềm uất ức [A#]dường như trở nên đau hơn mức thường
Xin em hãy về đây bên [Bb]anh trước khi âm dương dần bị ngăn cách bởi một bức tường
Anh xin [Eb]em, anh sẽ rap hết tất cả lời ca em muốn nghe
Anh xin [Db]em, anh sẽ hôn nhẹ lên trán mỗi khi em xuống xe
Anh xin [A#]em ở lại với anh, chẳng còn gì khác để tha thiết nữa
Một [A7]đời mình được quen em, khiến anh chẳng cần sống thêm vạn kiếp nữa

[Em]Anh xin lỗi, chẳng thể cho em đời rải hoa
[Db]Hối hận chính là địa ngục lớn nhất mà anh trải qua
[A#]Anh vẫn ở lại như là hình phạt trời cho thêm
Anh sẽ [Bb]hy sinh tất cả năm tháng để đổi lấy một đời cho em
[Eb]Một vầng sáng kia hiện ra, anh [Db]nghe tiếng em nói "Em yêu anh và anh đến trễ"
[A#]Veston, váy cưới lại còn kề nhau [A7]Họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau!!!⠀
Tốc độ: 0