Nhan Phúc Vinh
1 bài
Đi qua thương nhớ
1. Làm sao [D#] quên được nhau khi mà em [Bb] vẫn ôm riêng niềm đauLàm sao [Cb] quên được nhau khi còn đầy [A#] những vết [B7] thương sâu[D#] Anh đang ở đâu đôi lần em [Bb] khóc vì tình đã lỡĐớn [B7] đau nhung nhớ cũng chỉ [D#] riêng em [B7]2. [D#] Có quên được không hay là vẫn [Bb] mãi sống trong chờ mong[Cb] Có quên được không hay là vẫn [A#] cứ mơ [B7] mộng[D#] Em đang ở đây, em chờ anh [Bb] mãi sao anh chẳng thấyĐớn [B7] đau biết mấy anh có [D#] hayĐK: Người đã [D#] đi đến nơi phương nàoCòn mỗi [Bb] em đứng đây thét gào[A#] Con tim em rớm máuEm [B7] vùi mình vào cơn đauNgười đã [D#] đi đến nơi phương trờiChẳng có [Bb] ai chở che bên đời[A#] Giờ một mình chơi vơiThiên [B7] đường chẳng tìm ra lốiHết [D#] rồi.* Vì anh [D#] chẳng thể mang hạnh phúcVì anh [Bb] đã trót mang lừa dối[A#] Yêu em riêng em thôi nhưng chẳng thể [B7] nóiNgười đã [D#] đi đến nơi phương trờiChẳng có [Bb] ai chở che bên đời[A#] Giờ một mình chơi vơiThiên [B7] đường chẳng tìm ra lốiHết [D#] rồi. ⠀⠀
Sáng tác:
Châu Đăng Khoa