Nguyễn Ngọc Sơn
2 bài
Còn Đó Một Chút Yêu Thương
Tone gốc E: Capo 4===1. Còn đó một [A#] chút yêu thương ghì chặt trong timKhông [Db] ai hiểu được, [D#] bởi vì anh không [Bb] nóiNgại khoảng cách ở quá xa [D#] nhau ngăn vực sâu [Em] Đứng phía xa [Db] xăm nhìn dương [D#] gian in hình [Bb] emGiữa khu [Eb] vườn lung linh và hạnh [Db] phúc không còn khổ [A#] đau.2. Ngày [Db] đó khi gặp [Bb] em lòng anh bỗng [D#] vấn vương [Em] Ngỡ như mình [D#] đã từng [Db] quen biết nhau thật lâu [Db] Nụ Tường Vi nhỏ [Db] bé đang hé [Bb] nở hồng dưới mái [D#] trường Giọt [Em] sương vương lên làm [D#] buồn mắt em [Dm7] khiến anh ngẩn [Db] ngơ [Bb] Nàng không hề [D#] biết rằng [Em] một người đang thẫn [A#] thờ [Bb] Một mình với [D#] bức tranh [Em] anh vẽ đóa hoa thật ngây [Db] thơ. ĐK: Làn gió dịu [A#] mát mang anh về miền hư vô Bức [Db] tranh giữ lại, [D#] gửi về em yêu [Bb] dấu Ngàn ánh sáng phía cuối con [D#] đường biết về đâu[Em] Xóa hết buồn [Db] phiền, tàn tro [D#] bay theo làn [Bb] khóiAnh bay [Eb] đến chân trời để [Db] thấy bình yên mai [Db] sau. [Ab7]Lên ½ tone Còn đó một [B#m] chút yêu thương ghì chặt trong timKhông [G#m] ai hiểu được, [Fbm] bởi vì anh không [Fb] nóiNgại khoảng cách ở quá xa [Fbm] nhau ngăn vực sâu [F] Đứng trước thiên [G#m] đàng nhìn dương [Fbm] gian in hình [Fb] emGiữa khu [Bm] vườn lung linh và hạnh [G#m] phúc không còn khổ [B#m] đau.Làn gió dịu [B#m] mát mang anh về miền hư vô Bức [G#m] tranh giữ lại, [Fbm] gửi về em yêu [Fb] dấu Anh bay [Bm] đến chân trời và [Ab7] vỗ về em trong mơCòn đó một [B#m] chút yêu thương ghì chặt trong timKhông [G#m] ai hiểu được, [Fbm] bởi vì anh không [Fb] nóiCánh chuồn [Bm] chuồn mong manh và yếu [G#m] ớt vẫn còn lặng [B#m] im. ⠀⠀
Sáng tác:
Nguyễn Ngọc Sơn
Còn Đó Một Chút Yêu Thương
Tone gốc E: Capo 4===1. Còn đó một [A#] chút yêu thương ghì chặt trong timKhông [Db] ai hiểu được, [D#] bởi vì anh không [Bb] nóiNgại khoảng cách ở quá xa [D#] nhau ngăn vực sâu [Em] Đứng phía xa [Db] xăm nhìn dương [D#] gian in hình [Bb] emGiữa khu [Eb] vườn lung linh và hạnh [Db] phúc không còn khổ [A#] đau.2. Ngày [Db] đó khi gặp [Bb] em lòng anh bỗng [D#] vấn vương [Em] Ngỡ như mình [D#] đã từng [Db] quen biết nhau thật lâu [Db] Nụ Tường Vi nhỏ [Db] bé đang hé [Bb] nở hồng dưới mái [D#] trường Giọt [Em] sương vương lên làm [D#] buồn mắt em [Dm7] khiến anh ngẩn [Db] ngơ [Bb] Nàng không hề [D#] biết rằng [Em] một người đang thẫn [A#] thờ [Bb] Một mình với [D#] bức tranh [Em] anh vẽ đóa hoa thật ngây [Db] thơ. ĐK: Làn gió dịu [A#] mát mang anh về miền hư vô Bức [Db] tranh giữ lại, [D#] gửi về em yêu [Bb] dấu Ngàn ánh sáng phía cuối con [D#] đường biết về đâu[Em] Xóa hết buồn [Db] phiền, tàn tro [D#] bay theo làn [Bb] khóiAnh bay [Eb] đến chân trời để [Db] thấy bình yên mai [Db] sau. [Ab7]Lên ½ tone Còn đó một [B#m] chút yêu thương ghì chặt trong timKhông [G#m] ai hiểu được, [Fbm] bởi vì anh không [Fb] nóiNgại khoảng cách ở quá xa [Fbm] nhau ngăn vực sâu [F] Đứng trước thiên [G#m] đàng nhìn dương [Fbm] gian in hình [Fb] emGiữa khu [Bm] vườn lung linh và hạnh [G#m] phúc không còn khổ [B#m] đau.Làn gió dịu [B#m] mát mang anh về miền hư vô Bức [G#m] tranh giữ lại, [Fbm] gửi về em yêu [Fb] dấu Anh bay [Bm] đến chân trời và [Ab7] vỗ về em trong mơCòn đó một [B#m] chút yêu thương ghì chặt trong timKhông [G#m] ai hiểu được, [Fbm] bởi vì anh không [Fb] nóiCánh chuồn [Bm] chuồn mong manh và yếu [G#m] ớt vẫn còn lặng [B#m] im. ⠀⠀
Sáng tác:
Nguyễn Ngọc Sơn