Tô Kim Thư
1 bài
Viễn Du Bốn Mùa
Viễn du [Em]bốn mùa hoa lá cỏ cây reo [F#]mừngHát vang [A#]khúc nhạc rộn rã bước trên đường [Em]xaViễn du [Eb]khắp trời lên tới đẹp tươi hiền [F#]hòaVới bao [A#]sắc màu năm tháng càng yêu quê [Em]nhà.Mùa xuân muôn hoa khoe [Em]sắc màuKhắp nơi tưng bừng reo [F#]vuiKìa xa lung linh trên [A#]cánh phượngThắm tươi thêm dòng lưu [Em]bútMùa thu xôn xao trên [B#]lá vàngBước với tâm hồn yêu [Eb]thươngVà đông sang mang theo [A#]gió lạnhTrắng tinh mùa tuyết rơi [Em]đầy.Viễn du [Em]bốn mùa hoa lá cỏ cây reo [F#]mừngHát vang [A#]khúc nhạc rộn rã bước trên đường [Em]xaViễn du [Eb]khắp trời lên tới đẹp tươi hiền [F#]hòaVới bao [A#]sắc màu năm tháng càng yêu quê [Em]nhà.Việt Nam quê hương của [Em]chúng mìnhNúi sông đầy tràn mênh [F#]môngCò bay thênh thang trên [A#]cánh đồngLúa xanh êm đềm gợn [Em]sóngĐồi nương bao la muôn [B#]sắc màuLá hoa ngậm ngùi yêu [Eb]dấuĐầy xanh yêu thương những [A#]cánh phượngNhắc ta mau bước lên [Em]đường.⠀⠀
Sáng tác:
Nguyễn Ngọc Thiện