Nguyễn Đình Phúc
1 bài
Cô Lái Đò
[D#]Xuân đã đem mong nhớ trở về [B7]Lòng cô [D#]lái ở [B7]bến sông [D]kia [B7]Cô hồi [D#]tưởng lại ba xuân [B7]trước [D#]Trên bến cùng [Bb]ai đã nặng [D#]thềNhưng [B7]rồi người khách tình xuân ấyĐi biệt không [D#]về [Bb]với bến [B7]sôngĐã mấy [D#]lần xuân trôi chảy [B7]mãiMấy [D#]lần cô lái [B7]mòn mỏi [D#]trông [B7]Xuân này [Bb]đến nữa [B7]đã ba [D#]xuânĐóm [B7]lửa tình [D#]duyên tắt nguội dầnChẳng lẽ ôm lòng chờ đợi [B7]mãiCô đành lỗi [D#]ước với tình quân [B7]Bỏ thuyền, bỏ bến, bỏ dòng [D#]sôngCô lái đò kia đi lấy chồng [Bb]Vắng bóng cô [B7]em từ dạo [D#]ấyĐể buồn cho [B7]những khách sang [D#]sông⠀⠀
Sáng tác:
Nguyễn Đình Phúc