Vĩnh Điện
11 bài
Nụ hôn của nắng
Capo:3======= [Db] Như điệu luân vũ của [A#m] ngày[A#] Mây dìu mây đi [Bb] qua vùng trời đầy [A7] gióCánh tay choàng [Cb] ôm dầu phía xa [D#] kia là nỗi chia [Bb] lìa[Cb] Như lời tình tự cho [A#] nhauGiọng chim hót véo [Cb] von trong vòm cây buổi [Db] sángGiữa mênh [Bb] mông trao hết một đời [A#m] yêuDầu ngày [A#] mai sớm [Db] tàn.[Db] Như lời tỏ tình của [A#] nắngHồn [D7] nhiên chạm xuống mặt [Db] hồMôi hôn nồng [D7] nàn lan tỏa thật bình [Db] yênDầu [A#m] đời trôi đi [Em] mãiEm [A#] là nụ nắng của ban [Cb] maihãy chạm tình [D#] anh bằng tóc mềm say [Bb] đắmCho [D7] anh nghe tiếng em [Db] cườiVì [A#] anh là mặt hồ rất [Cb] lặngVà em đánh rơi nụ [A#m] cườiĐể giọt [Bb] nắng [D7] hóa môi [Db] hôn.⠀
Sáng tác:
Vĩnh Điện
Sỏi đá cũng biết đau
Tone Diệu Hiền là Abm. Capo 4 chơi Em===Mình quen nhau chưa [D#] lâuTrái [B7] tim tôi mọc đầy nhánh [D#] sầuMình quen nhau bao [Am6] lâuAnh trong [D7] tôi một hình bóng [Gmaj7] khắc sâu [B7]Tình [D#] ơi ! sao qua mau cho ta hoài nhớ [Cb] nhau Mình [A#m] quen nhau Mình [D#] yêu nhau Mình [Bb] xa nhau vì [Bsus4] đâu ? [B7] Chiều [D#]hôm nay mùa Đông trở [A#m] lạiMột mình [Cmaj7] em lặng [F#m7b5] lẽ trên đường [B7] dàiPhố lạnh [Bb] lùng, phố thờ [A#m] ơ ủ [Cmaj7] nắngĐể mây âu [Bb] sầu, nước mắt khóc [A#m] đau niềm [D#] riêng [Bb] [A#m] [D#][A#] Biết yêu [Cb] anh trong [Db] muộn màng [A#] Biết yêu [Am6] anh trong [Cb] lỡ làng [D7]Biết đời là một cõi [Gmaj7] u mêVết thương này quá [A#] sâu, sỏi [F#7] đá rồi cũng biết [Bsus4] đau [B7][A#]biếtyêu[Cb] nhau trong [Db] muộn màng [A#] Biết yêu [Am6] nhau trong [Cb] lỡ làng Tạ ơn [Bb] anh đã cho [D#] tôi một lần được [B7] yêu Một lần được biết [A#] đau Một lần cuối [Cb] cùng [Bm7] về với [D#] mộ sâu.⠀⠀
Sáng tác:
HN
,
Vanessa Trâm
,
Vĩnh Điện
Từ lòng quê hương
1. Tôi thét lên [D#] đây những lời kêu [Bb] thanTiếng gào hãi [D#] hùng theo hơi thở cuối [Db] cùngNgười gào từ rừng [Bb] sâu người gào từ đèo [D#] caoNgười gào từ ruộng [Db] khô, người gào từ đồng [Bb] hoangNgười gào [B7] từ Việt [D#] Nam.Đói ngô [D#] khoai, đói tự [Bb] do Và đói cả tình [D#] người nhưng no đầy hận [Cb] thù Nhưng no đầy ngục [G#] tù và xác chết tanh [B7] hôi.2. Trong núi trong [D#] hang trên đồng trên [Bb] sông Trên vạn nẻo [D#] đường xác người da [Db] vàngNgã gục vì nương [Bb] khoai ngã gục vì anh [D#] em Ngã gục vì cha [Db] con ngã gục vì yêu [Bb] thươngNgã gục [B7] vì quê [D#] hươngMáu ai [D#] đây xác của [Bb] ai Dòng máu nào là [D#] bạn thây ma nào là [Cb] thùÔ hay chỉ là [G#] người cùng [B7] tiếng nói Việt [D#] Nam.ĐK:Việt Nam [D#] ơi dân tộc tôi hờn căm ơi bao giờ nguôiBao nhiêu năm chém giết miệt màiBao nhiêu [Bb] năm bắt bớ tù [Cb] đàyBao nhiêu [D#] năm khao khát một [Bb] ngàyMột [Db] ngày thôi chiến tranh một ngày thôi chiến [B7] tranh.3. Tôi hát [D#] lên đây những lời thương [Bb] đauNhững bài ca [D#] sầu những bài kinh [Db] cầuLời nguyện từ rừng [Bb] sâu lời nguyện từ đèo [D#] caoLời nguyện từ ruộng [Db] khô lời nguyện từ đồng [Bb] hoangLời nguyện [B7] từ Việt [D#] Nam.⠀⠀
Sáng tác:
Vĩnh Điện
Thà chết từ hôm qua
tone gốc Ab: Capo 1===Hoàng hôn trên [Db] dốc đờiÚa thêm màu [D#] nắng [Bb] phaiNgày ngóng đợi hiu [A#] hắtĐêm thao thức [Bb] rã [Cb] rờiSau mái tóc [A#] chóng bạc[Cb] Tiếc chi rồi cũng [Db] rơi[Bb] Thấy sao đời quá [A#m] vộiMột hôm nữa [Cb] qua [Db] rồi.[D#] Tiếng hát nào vương [A#] vấtTrong mưa chiều [Bb] buồn [Db] tênh[Bb] Một đời còn xao [A#] xuyếnNên phận số [Cb] bồng [Db] bềnh.[D#] Ta lộng gió ngược [A#] đườngHồn có lấp [Cb] mù sương[Db] Cớ sao tình [A#m] réo gọi[Cb] Mà heo hắt bên [Db] trời.[Cb] Ta đến [Bb] đây lầm [Cb] lỡ(Ta đến [Bb] đây lầm [Db] lỡ)[Bb] Ngây ngô [Db] giữa đời [D#] người([A#] Ngây ngô [Db] giữa đời [A#] người)[Bb] Cố sống và mãi [A#m] đợi(Cố sống [Cb] và mãi [D7] đợi)[Db] Để thấy [A#] lòng nguôi [Cb] ngoai([Bb] Để thấy lòng nguôi [A#m] ngoai.)[Cb] Ta đã [Bb] rơi nhục [Cb] nhã(Ta đã [Bb] rơi nhục [Db] nhã)[Bb] Lang thang [Db] bên bờ [D#] lạ([A#] Lang thang [Db] bên bờ [A#] lạ)[Bb] Cứ sống mà ngơ [A#m] dại(Cứ sống [Cb] mà ngơ [Db] dại)[Cb] Thà chết từ hôm [Db] qua.([Cb] Thà chết từ hôm [Db] qua.) ⠀⠀
Sáng tác:
Vĩnh Điện
Được nghe em hát
Capo 2tone [Bbm]======Ở cuối con đường lận [A#m] đận tôi được nghe em [D] hát [A#m]Ở bên kia nỗi thất [D] vọng cuối cùng được tìm thấy [Bbm] emTiếng [Cb] hát em mang những mộng [A#m] mị cho cuộc [D] tình một thời xa [Bbm] lắmĐến bây [A#m] giờ còn lời ăn [D] năn [Cb] trái tim đau rã [A#m] rờiNghe tiếng [C] hát ta chợt ngỡ [Ab] ngàng.Đóa hoa [Ab] quỳnh nở trong sương [C] đêmLung linh [A#m] như một cành lan [Cb] trắngSỏi [D] đá cũng bâng [A#m] khuângNgỡ bao [A#m] nhiêu ước vọng hồi sinhNhọc [D] nhằn đã [Bbm] qua cùng [D] bao nỗi xót [Bbm] xa.[Bbm] Từ cành cây khô [Cb] héo sáng [A#m] nay bỗng dưng thật [D] lạ [C]Dòng sông câm [Ab] nín thức [A#m] giấc trong đêm mù [Cb] lòaĐược nghe em [D] hát nỗi đau tự [Bbm] hối[Cb] Tình chết [F#7] đuối cũng thôi muộn [A#m] rồiTrong tiếng [C] hát [D] có lời đắng [Bbm] cayCứ vang [Cb] vọng một ngày chia [D] phôiNhư kêu than từng cơn nhức [A#m] nhối [Cb]Và thiết tha yêu [D] thương[A#m] Những vết đau đọa đày trong tôiThành lời trối [D] trăn giọt nước mắt muộn [Bbm] màng.⠀
Sáng tác:
Vĩnh Điện
Tôi không có gì
[Bb] Tôi không có [Em] gì mang [E7] về bên kia thế [Bb] giới[Em] Vì khi tôi [Eb] tới có [Db] chăng tiếng [Bb] khóc nằm [Eb] nôi[Bb] Tôi có những [Em] gì trong nơi [Db] chốn đã mang thân con [A#] người[Em] Tôi không có [Eb] gì dù cho [E7] sống trăm năm trên trần [Bb] gian.1. [Eb] Có những lúc đớn [Db] đau những khi buồn [A#] vui[Em] Thì cũng trôi qua [Bb] rồi còn [Db] đây thân xác [E7] khô[Bb] Sau bao đêm ngả nghiêng còn [A#] vương bao nhiêu nước [Em] mắt[Db] Có bao đêm tả [E7] tơi cuốn theo những cuộc [Bb] chơi.2. [Eb] Có những lúc ấm [Db] êm những khi lạnh [A#] căm[Em] Và lúc ta vô [Bb] vọng vuột [Db] tay bao ước [E7] mơ[Bb] Ôi trong cơn cuồng điên tình [A#] yêu nâng niu cũng [Em] mất[Db] Với bao nhiêu lợi [E7] danh cũng tan theo thời [Bb] gian.[Bb] Tôi không có [Em] gì mang [E7] về bên kia thế [Bb] giới[Em] Vì khi tôi [Eb] tới có [Db] chăng tiếng [Bb] khóc nằm [Eb] nôi[Bb] Tôi có những [Em] gì trong nơi [Db] chốn đã mang thân con [A#] người[Em] Tôi không có [Eb] gì dù cho [E7] sống trăm năm trên trần [Bb] gian.3. [Eb] Đã đến lúc trối [Db] trăn nỗi đau trầm [A#] luân[Em] Vì vết thương khô [Bb] cằn đọa [Db] đày trong kiếp [E7] thân[Bb] Ta buông tay thả trôi hận [A#] sâu một đời đau [Em] nhói[Db] Nhớ khi ta nằm [E7] nôi ghé qua nơi này [Bb] thôi.[Bb] Tôi không có [Em] gì mang [E7] về bên kia thế [Bb] giới[Em] Vì khi tôi [Eb] tới có [Db] chăng tiếng [Bb] khóc nằm [Eb] nôi[Bb] Tôi có những [Em] gì trong nơi [Db] chốn đã mang thân con [A#] người[Em] Tôi không có [Eb] gì dù cho [E7] sống trăm năm trên trần [Bb] gian.⠀
Sáng tác:
Vĩnh Điện
Nụ hôn của nắng
Capo:3======= [Db] Như điệu luân vũ của [A#m] ngày[A#] Mây dìu mây đi [Bb] qua vùng trời đầy [A7] gióCánh tay choàng [Cb] ôm dầu phía xa [D#] kia là nỗi chia [Bb] lìa[Cb] Như lời tình tự cho [A#] nhauGiọng chim hót véo [Cb] von trong vòm cây buổi [Db] sángGiữa mênh [Bb] mông trao hết một đời [A#m] yêuDầu ngày [A#] mai sớm [Db] tàn.[Db] Như lời tỏ tình của [A#] nắngHồn [D7] nhiên chạm xuống mặt [Db] hồMôi hôn nồng [D7] nàn lan tỏa thật bình [Db] yênDầu [A#m] đời trôi đi [Em] mãiEm [A#] là nụ nắng của ban [Cb] maihãy chạm tình [D#] anh bằng tóc mềm say [Bb] đắmCho [D7] anh nghe tiếng em [Db] cườiVì [A#] anh là mặt hồ rất [Cb] lặngVà em đánh rơi nụ [A#m] cườiĐể giọt [Bb] nắng [D7] hóa môi [Db] hôn.⠀
Sáng tác:
Vĩnh Điện
Thu hờ hững
Capo:2======Nắng đi chiều ở [Bb] lạiTa [Db] đứng mãi bên [Em] sôngCanh [Db] chừng con nước [A#] chảyNhìn [Db] thu rơi xuôi [E7] dòng.Nhớ [A7] những chiều gió [Eb] lộngLá [Db] vàng rụng đầy [A#] sânCon [Em] đò neo bến [Db] đợiBiết [E7] người có về [Bb] không?Bao [A#] thu qua hờ [Em] hữngĐò [B7] xưa đã sang [E7] sôngDòng [Db] sông càng thêm [A#] rộngCõi [E7] lòng vẫn nhớ [Bb] mong.Thu [Db] này bao thu [Em] nữa?Người [Db] sẽ về ngang [E7] sông?Lá [Db] vàng ơi thôi [A#] rụngĐể [E7] má thắm còn [Bb] hồng.Thu [Db] này bao thu [Em] nữa?Người [Db] sẽ về ngang [E7] sông?Lá [Db] vàng ơi thôi [A#] rụngĐể [E7] má thắm còn [Bb] hồng.⠀
Sáng tác:
Vĩnh Điện
Hãy nói tôi nghe chuyện hòa bình
Capo:1======1. Từ vào [D#] đời đã thấy người như loài điênThấy ao sâu như hầm chôngThấy nương [B7] dâu như bãi [D#] mìn. [B7]Mặt trời [D#] nào trên nấm mồNên ngủ quên giấc mê manCho loài ma quái lang [B7] thang đã bao [D#] năm.Người hãy [D#] nói tôi nghe chuyện hòa bìnhCho mơ [A#] lại một ngày xa [B7] xôiCho được [D#] thấy quê hương mình rạng [Bb] ngờiCho nghe [Db] lại đồng dao cuối [B7] phố.Người hãy [D#] nói tôi nghe chuyện hòa bìnhCho mơ [A#] về một ngày tương [B7] laiCho được [D#] hát như chim ngoài ruộng [Bb] đồngCho thấy [Db] mặt trời hồng lên [D#] cao.2. Từ ngày [D#] cười đã biết ngườiĐem thịt da máu xương tôiLý tưởng tôi ước mơ [B7] tôi mua bán [D#] rồi. [B7]Rồi một [D#] ngày chợt quay vềBên rừng hoang dưới mương sâuTrên đèo cao thấy thân [B7] tôi chết cong [D#] queo.Người hãy [D#] nói tôi nghe chuyện hòa bìnhCho mơ [A#] chuộc lại thịt xương [B7] tôiCho được [D#] thấy thân tôi còn vẹn [Bb] toànCho giấc [Db] ngủ còn mong thấy [B7] sống.Người hãy [D#] nói tôi nghe chuyện hòa bìnhCho máu [A#] đổ nở thành con [B7] timCho giọng [D#] khóc trong nôi là nụ [Bb] cườiCho thức [Db] dậy nhìn ngày reo [D#] vui.3. Chuyện hoa [D#] bình đâu khác gìChuyện tình yêu đã qua điTôi gọi tên suốt cơn [B7] mê không thấy [D#] về. [B7]Ngày hòa [D#] bình có những gìCó đạn bom có xe tangCó bà con có anh [B7] em giết nhau [D#] không.Người hãy [D#] nói tôi nghe chuyện hòa bìnhCho tin [A#] được bạn bè anh [B7] emCho dòng [D#] máu qua tim lại trở [Bb] vềCho hy [Db] vọng vượt cao tiếng [B7] thét.Người hãy [D#] nói tôi nghe chuyện hòa bìnhCho quên [A#] nỗi nhục nhằn hôm [B7] nayCho được [D#] hát không lo sợ tù [Bb] đàyCho nhân [Db] loại còn niềm tin [D#] yêu.Người hãy [D#] nói tôi nghe chuyện hòa bìnhNgười hãy [B7] nói tôi nghe chuyện hòa [D#] bìnhNgười hãy [B7] nói, người hãy nói, người hãy nói, người hãy nói.⠀
Sáng tác:
Vĩnh Điện
Nha Trang Chiều Thu Xa
Capo 4===Từ giã Nha Trang chiều thu tê [Db]tái [A#]mưa rớt rơi trên màu Phượng tàn [Db]phainhư nước mắt lăn âm [A#m]thầm theo nỗi nhớ muộn [Cb]màng chia nhau chút thương [Db]đau [D7]Trả hết cho ai biển xanh cát [Db]trắng [A#]bên những ước mơ dành quen từ [Db]lâuriêng tôi chắc sẽ dại [A#m]khờ mang theo đến cuối [Cb]đời đâu một thoáng [Db]hương môi [D7] [Db]Ra đi phương trời [Db]xa ôm một vết thương [Cb]sâu cho tình đầu phôi [Db]pha[A#]ra đi quên mộng mơ quên một giấc chiêm [A#m]bao quên ngày xưa ôm [Cb]ấp mối [Db]tình thơNgày vẫn qua đi từng dòng từ [Db]ly [A#]trên những nhánh sông đời trôi lặng [Db]lẽthu chưa úa bóng xế [A#m]tà sao ta bỗng mơ [Cb]hồ nghe như đã trăm [Db]năm [D7]Biển vắng Nha Trang một ngày thu [Db]mới [A#]theo dấu chân xưa tìm về xa [Db]xôimênh mông nước mênh mông [A#m]trời sao chỉ thấy bóng [Cb]mình trên bờ cát đơn [Db]côi⠀
Sáng tác:
Vĩnh Điện
Rồi mười năm sau nữa
Tone gốc A: Capo 2===Mười năm [Db] sau mười năm sau [A#m] nữaNắng vẫn [Cb] lên và mưa vẫn [Db] rơiMây [A#] vẫn lang lang trên [D#] trời [Cb]Bầy chim vẫn [A#] hót [Db] dòng sông vẫn [Cb] trôiTrùng dương [Db] ơi [A#m] vẫn cứ xa [D#] vời.Mười năm [Db] sau rồi mười năm sau [A#m] nữaCó [A#] ai còn nhớ đến [Cb] tôiCó [Db] ai lâm râm một [A#] lời [D#]Tiếc cho một [Cb] đời làm thân con [A#] ốc[Db] Xót xa cuộn [A#m] mình [Cb] chờ con sóng [Db] xô.Là thương [Db] đau nửa đời chôn [Bb] giấu [Cb]Như tiếng [Db] đàn [A#] chịu bao phũ [Bb] phàng [Cb]Là in [Bb] sâu [Cb] vào lời ca chất [Db] ngấtMỗi cơn muộn [D#] phiền [Cb] là nỗi truân [Db] chuyên.Mười năm [Db] sau mười năm sau [A#m] nữaTiếc [A#] thương tựa cơn gió [Cb] quaCó [Db] chăng xem như lụa [D#] làPhấn son đậm [Cb] đà phủ trên dĩ [A#] vãngKhói hương muộn [A#m] màng [Cb] hoang phế rêu [Db] phong.⠀
Sáng tác:
Vĩnh Điện