Trần Văn Cường
2 bài
Đêm Trăng Nhớ Mẹ
Tone gốc D: Capo 2===Mẹ [A#] ơi con nhớ mẹ [Bb] nhiềuMột đời cõng [Em] nắng mưa chiều trên [Db] vaiMột [Eb] đời tóc đã dần [A#] phaiMột đời gánh [Eb] nặng đôi [D7] vai hao [G7] gầy.Dọc [Eb] ngang bao chuyến đò [D#] đầyThân cò lặn [Eb] lội sớm [Em] ngày nuôi [Db] conNắng [Eb] mưa không quản gian [Db] nanĐông thời giá [A#] lạnh chan [G7] chan nắng [A#] hè.Ầu [Em] ơ ơi hỡi ầu [Db] ơCon thời mất [Em] mẹ bơ [Db] vơ giữa [A#] dòngCau [Eb] già tím rụng đầy [A#] sânÁo tơi cõng nắng bâng [Em] khuâng [G7] một [A#] đời.Mẹ [A#] ơi mấy chục năm [Em] rồi Không còn dáng [Eb] mẹ con [Em] ngồi [D7] nhớ [G7] thươngMẹ [Eb] ơi [Db] cuối bãi đầu [Eb] non Đêm mơ dáng [D#] mẹ mỏi [G7] mòn ánh [A#] trăng. ⠀⠀
Sáng tác:
Trần Văn Cường
Nỗi Nhớ Quê Nhà
Tone gốc Bbm: Capo 1===Tôi trở về Hà Tĩnh một chiều [Bb] quêVi vu [Em] gió mái tóc thề ai [A#] xõaCánh đồng ngát [Eb] hương lúa đang vào vụ [A#] mớiĐàn cò [Db] bay bạc trắng lối ta [Eb] về. [Em]Nắng chiều [Eb] vàng đỏ ngọn cỏ bờ [Bb] đêThấp thoáng bóng [Db] ai [A7] gầy như bóng [Eb] mẹCha khom [Db] lưng giữa cánh đồng vàng [A#] óngTôi mải [D#] nhìn ký [E7] ức lại ùa [Bb] theo.[Bb] Ơi quê [Em] mình Hà Tĩnh của [A#] tôiNỗi nhớ [Eb] quê không bao giờ nguôi [Bb] đượcMỗi lần thăm [Db] quê sao lòng thổn [A#] thứcTôi thấy [Db] mình bé nhỏ lắm quê [Bb] ơi.[Bb] Nhớ quê [Em] mình Hà Tĩnh của [A#] tôiMỗi lần thăm [Eb] quê sao lòng rạo [Bb] rựcMênh mông [Db] quá đất trời trong sâu [D#] thẳmNíu giữ hương [Db] quê theo [E7] suốt cuộc [Bb] đời. ⠀⠀
Sáng tác:
Trần Văn Cường