Phucxp
3 bài
Em Sẽ Không Về
Capo 3==Anh dừng [A#]chân ngước nhìn trời cao và [Db]muôn ánh sao Để buồn [Bb]đau phủ lên bờ vai hao [D#]gầy Ngày mà [Em]ta rời xa, quay [Fbm]lưng về nhau liệu [D#]đã có ai ngoảnh [Bb]lại ? Cả hai [Eb]bước đi vội vàng một kết thúc lỡ làng [Db]cho taNơi giọt [A#]sương vẫn nằm lại trên dòng [Db]khoé mắt em Lỡ một [Bb]giây ngàn năm thì cũng vẫn [D#]vậyDư [Em]âm ngày nao như vẫn [Fbm]còn bên tai nhưng [D#]nay đã thiếu bóng [Bb]ai Rồi mai [Eb]sau già đi liệu anh có còn tiếc [Db]nuốiNgàn lần anh yếu [A#]đuối ngàn lần để nước mắt [Db]rơi Để [E7]rồi chợt nhận [Bb]ra năm tháng kia cũng đã vội [Em]qua [Db]Chậm lại một giây [A#]cuối để anh được ôm lấy [Db]em Vì [E7]anh hiểu mai [Bb]sau cũng chẳng tìm được người như [Em]em Chẳng [Db]thể tìm [A#]được emBao ngày [A#]qua, anh hoài chìm trong hồi [Db]ức đã xaNào ngờ [Bb]đâu để quên những thứ trước [D#]mặtChờ đợi một [Em]người cũng đã bao [Fbm]lâu Dù đã biết [D#]trước sẽ chẳng tìm [A7]thấy nhau...Để rồi [Eb]anh cũng phải nhận ra em đã xa [Db]mãiNgàn lần anh yếu [A#]đuối ngàn lần để nước mắt [Db]rơi Để [E7]rồi chợt nhận [Bb]ra năm tháng kia cũng đã vội [Em]qua [Db]Chậm lại một giây [A#]cuối để anh được ôm lấy [Db]em Vì [E7]anh hiểu mai [Bb]sau cũng chẳng tìm được người như [Em]em Chẳng [Db]thể tìm [A#]được emQua bao nhiêu khung [A#]trời chạy theo giấc [Db]mơ anh mang một thờiTừng [Bb]hơi ấm, kỉ niệm tàn phai đã [D#]bao lâu rồiAnh chỉ [Em]muốn được cùng em đi hết quãng đường [D#]dài [Bb]Dù [Eb]cho em sẽ không không quay về [Db]nữaVà rồi, bao năm [B#m]tháng cũng phai dần theo bóng [Gm]emPhép [F7]màu anh mong [Dbm]ước chỉ có trong giấc mơ mà [F]thôi [Gm]Chậm lại một giây [B#m]cuối để anh được ôm lấy [Gm]em Vì [F7]anh hiểu mai [Dbm]sau cũng chẳng tìm được người như [F]em Ngàn lần anh yếu [B#m]đuối ngàn lần để nước mắt [Gm]rơi Để [F7]rồi chợt nhận [Dbm]ra năm tháng kia cũng đã vội [F]qua [Gm]Chậm lại một giây [B#m]cuối để anh được ôm lấy [Gm]em Vì [F7]anh hiểu mai [Dbm]sau cũng chẳng tìm được người như [F]em Chẳng [Gm]thể tìm [B#m]được em⠀⠀
Sáng tác:
Phucxp
Người Mang Ánh Dương
Capo 4===[Db]Đông về màn sương như phủ [A#m]kín bốn góc chân trờiTháng mười [Bb]hai của anh tuyết [Cb]rơi trời mang áng [Db]mây mờ xa[Db]Thêm từng giọt cafe chát [A#m]đắng chỉ cố níu lạiChút cảm [Bb]xúc vùi trong tiếng [Cb]ca đêm lặng [Db]thinhPhía [A#]cuối đoạn đường bóng [Cb]tối lấp đi ánh [Db]dươngĐể cho nỗi [A#]nhớ tìm về lời [Cb]yêu thương chưa kịp [Db]nóiTìm [A#]về từng dòng dang [G]dở của những bài [A#m]ca chưa thể cất [D#]lờiVì [Bb]đông chẳng còn giữ em ở lại [Cb]đâyNgày em [Db]đi [Cb]con phố anh là [D#]giông tốChuyến xe mọi [A#]ngày chẳng còn đi [G]qua ánh sao hờ [Bb]hững với những cô [Cb]đơnChạm đôi [Db]tay [Cb]vào những vỡ vụn [D#]ký ứcNgày đông mang ánh [A#]dương anh đi thật [G]xa về [Cb]nơi cuối [Db]trờiBRIDGETiếng [A#]hát tô lên đêm [Cb]thâu những nét mực [A#m]nhòe theo năm [D#]thángNỗi [Bb]nhớ chôn đáy vực [Cb]sâu giờ đã vỡ [Db]tanLàn [A#]mây chuyển màu giông [Cb]bão giọt nước [A#m]mắt cuốn lấy tâm [D#]canThời [Bb]gian ngừng trôi phố [Cb]xa như dài [Db]thêmNgày hôm [Db]nay [Cb]con phố không còn [D#]giông tốChuyến xe chạy [A#]qua hàng cây lao [G]xao thế nhưng lòng [Bb]anh thì như muốn [Cb]thét lênTừng niềm [Bbm]đau [D]cứ thế cắt từng [Ab]nỗi nhớVì người mang ánh [Cb]dương anh đi thật [Eb]xa là [D]em chính [Bbm]em⠀
Sáng tác:
Namchan