icon music Ảnh nghệ sĩ Suốt Đời Không Xứng
Suốt Đời Không Xứng capo 3tone [Bb]=== Verse1 Ở dưới con [Em] dốc này , sẽ có những [D#] đổi thay Có mấy ai [Eb] ngờ sau chữ [Db] chờ là [A#] đắng [C7] cay ?!Hết sức hết [Em] tâm chỉ mong ngày [D#] yên ấm Thế nhưng chẳng mấy [Eb] nhận được [Db] gì cho bản [Bb] thânCó người [Em] bảo em đang [Db] chẳng trân quý anh thật lòngAnh lại [Eb] vừa bỏ lỡ [Db] điều gì [A#] phải không ?! Tâm hồn [Em] mình hư hao [Db] gửi than thở lên ngút [D#] caoTự hỏi ông [Em] Trời [Db] bao giờ con đến [Bb] nơiChousHãy cứ để anh [Em] đi [Db] níu giữ anh mà [Bb] chiNếm trải bao vô [Em] vị đến [Db] mờ lí [A#] tríTình cảm mình áng [Em] chừngCòn tệ hơn kẻ [D#] dưngNên đứng bên [Eb] nhau suốt [Db] đời không [Bb] xứngBridge:Đừng dùng chữ thương [Em] hại ,[Db] Giữ lại tình cảm [Bb] aiĐể trái tym hai [Eb] người cam [Db] nhận ở [A#] lại [C7]Vậy nên em [Em] nếu thấy nơi [Db] trái tym anh [D#] chẳng phải thứ em [Bb] tìm Cứ bên [Eb] cạnh ai mà [Db] em yêu thương đắm [Bb] chìmVerse2Có người [Em] bảo em đang [Db] chẳng trân quý anh thật lòngAnh lại [Eb] vừa bỏ lỡ [Db] điều gì [A#] phải không ?! Tâm hồn [Em] mình hư hao [Db] gửi than thở lên ngút [D#] caoTự hỏi ông [Em] Trời [Db] bao giờ con đến [Bb] nơiChousHãy cứ để anh [Em] đi [Db] níu giữ anh mà [Bb] chiNếm trải bao vô [Eb] vị đến [Db] mờ lí [A#] tríTình cảm mình áng [Em] chừngCòn tệ hơn kẻ [D#] dưngNên đứng bên [Eb] nhau suốt [Db] đời không [Bb] xứngHai chúng ta bây [Em] giờ [Db] hết lẫn duyên cả [Bb] nợ Hai chữ duyên chồng [Eb] vợ thế [Db] là tan [A#] vỡ [C7]Em cần người khác [Em] rồi ... nhường đường em bước [D#] thôi Chứ kẻ vui người [Eb] đau anh [Db] chịu ... sao [Bb] nổi( Thế nên anh phải [Em] nói ... ra [Db] lời ... xin [Bb] lỗi )⠀ Sáng tác: Vương Anh Tú
icon music Ảnh nghệ sĩ Hôm Nay Con Bận Rồi Tết Này Con Không Về
Hôm Nay Con Bận Rồi Tết Này Con Không Về Tone [A#] - Tone gốc D: Capo 2===Verse 1. [Em] Sáng nay có người nhắn vài [Db] câu, [D#] nói gần đây mẹ hay bệnh [Bb] đau[Em] Có đôi chút thời gian thì gọi [Db] về hỏi xem tình [A#] hình ra sao[Em] Bỗng một chốc tôi đứng lặng [Db] thinh, [D#] mắt cay khóe cứ ngắm dòng [Bb] tin[Em] Có phải chăng đã quá lâu [Db] rồi, tôi chỉ biết [A#] lo về mình?Nhiều lúc tôi hay bảo [Em] hôm nay con bận [Db] rồi, chỉ nói đôi ba lời [D#] vu vơ rồi [Bb] thôiChẳng biết bên kia đầu [Eb] dây ai đang nghĩ [Db] ngợi, rồi có khi buồn [A#] lo nhiều trong đêm [C7] tốiNhiều lúc tôi hay bảo [Em] hôm nay con rất [Db] bận, rồi phóng xe đi dạo [D#] với mấy đứa bạn [Bb] thânChẳng biết bên kia mẹ [Eb] đang vui hay [Db] buồn, ốm đau [A#] thế nào?[Em] Có đôi lúc tôi biết mình [Db] sai mà [D#] chẳng biết nói xin lỗi cùng [Bb] ai[Em] Cứ cố gắng chôn dấu âm [Db] thầm dần quen trở [A#] thành vô tâm[Em] Tôi hằng mong về cuộc sống sau [Db] này sẽ [D#] chẳng để mẹ thêm những lo [Bb] ngại[Em] Có phải chăng đã quá lâu [Db] rồi, tôi mãi nghĩ [A#] cho tương lai?Verse 2. Cuộc sống năm tháng chia [Em] xa lúc nào cũng nhớ về [Db] nhàĐừng khóc nếu có phong [D#] ba cha từng dạy con thế [Bb] màNgày Tết ai cũng quay [Em] về chỉ mình con ở nơi xứ [Db] ngườiCon xin [D#] lỗi vì để nước [Bb] mắt rơiThèm lắm một bữa cơm gia [Em] đình ấm lòng thân [Db] thuộcChỉ muốn cuộc sống mai [D#] tốt hơn con đành phải sống xa [Bb] nhàTết này thiếu [Em] vắng mẹ đừng [Db] khóc vì [D#] đứa con thơ này [Bb] nhé[Em] Con sẽ [Db] về theo những thành [Bb] công.[Bb] Tết này [D#] con chẳng biết [Em] có về nhà được [A#] khôngVì [Eb] còn nỗi [Db] lo con muốn [A#] giấu[Bb] Tết này [D#] con chẳng biết [Em] ai thay mẹ ngồi [A#] trôngChờ [Eb] nồi bánh [D#] chưng bên bếp than [Bb] hồng.[Bb] Vắng nhà [D#] khi năm mới [Em] con cũng buồn mẹ [A#] ơiMột [Eb] mình ở nơi xứ [Db] xa con khóc mất [A#] rồi[Bb] Gắng đợi [D#] năm sau nữa [Em] trên con đường ngày [A#] xưaRồi [Eb] nhà mình sẽ thấy [D#] con vinh quang trở [Bb] về.Cuộc sống năm tháng chia [Em] xa lúc nào cũng nhớ về [Db] nhàĐừng khóc nếu có phong [D#] ba cha từng dạy con thế [Bb] màNgày Tết ai cũng quay [Em] về chỉ mình con ở nơi xứ [Db] ngườiCon xin [D#] lỗi vì để nước [Bb] mắt rơiThèm lắm một bữa cơm gia [Em] đình ấm lòng thân [Db] thuộcChỉ muốn cuộc sống mai [D#] tốt hơn con đành phải sống xa [Bb] nhàTết này thiếu [Em] vắng mẹ đừng [Db] khóc vì [D#] đứa con thơ này [Bb] nhé[Em] Con sẽ [Db] về theo những thành [Bb] công. ⠀ Sáng tác: Bùi Công Nam , Thanh Hưng
icon music Ảnh nghệ sĩ Thong Dong
Thong Dong Capo 1Anh [Db]không có đủ điều kiện theo số [A#m]đôngỞ ngoài chỉ quần jean, áo phông[D#]Lùn người đi dép tổ [Cb]ong, nhiều khi muốn nói mà chẳng biết mở [Db]lòng.Em người đẹp tính nết [A#m]na hay cười môi xinh phết hoa[D#].Tơ hồng lỡ siết lấy [Cb]ta chẳng sợ má la vẫn quyết gọi [Db]chồng.Ta đơn giản nhưng mà quá can [Em]đảm, bỏ phố lên [A#m]bản sống đời thanh đạmCó chi sự tranh giành nhanh tạm. Trong rừng xanh thẳm, [D#]bướm lượn quanhĐậu trên ngọn bạch [Cb]đàn có chú chim vàng anh trong thật thanh thản.Vì [Db]chọn sống chill thì chẳng cần theo chúng bạn.[A#m]Đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạnAnh không nghĩ họ nói ta [D#]lười hay nhát ganChỉ [Cb]sợ phải rối ren bị trói buộc với những điều khoản.[Db]Không cần đầy chỉ cần đủ, làm ban ngày đêm thì ngủ[A#m]Rừng chưa dày ta còn phủ, cuộc đời này ta làm chủCứ như vậy hè hội đến em [D#]ném Pao, anh Tù Lu[Cb]Giấc mơ về cội nguồn luôn xuyến xao vì đời là phù [Db]du. Tung tăng trên đồi thông rong chơiTrời [A#m]tối lấy mây làm gối lá cây làm giường.Ta chưa mơ về [D#]bầy con thơ, vì em [Cb]muốn thảnh thơi để thấy anh làm [Db]nươngTuy anh không nhà lầu xe hơi, em [A#m]nói em không đòi hỏi đâu em bình thườngChiều Đơn [D#]Dương chẳng nghĩ [Cb]ngợi, đèn xe ta gọi mờ trong màn [Db]sương.Em có [A#m]nghe âm thanh núi rừng?Em có [D#]nghe hương [Cb]thơm mây [Db]ngànCó những áp [Db]lực khiến ta lọt vào guồng quay công việc[A#m]Mất đi cân bằng với biết bao lần cuồng say trong tiệcĐôi khi ta cần một vòng tay thân [D#]thiệnMới hiểu đồng [Cb]tiền ở nằm đâu khi muốn mở đầu câu chuyệnHọ lấy [Db]tri thức như mức phân cao hay thấpVới anh thước [A#m]đo chỉ bằng anh nhìn ta trao qua mắtVới bao thứ tài sản ngắn hạn hôm qua còn [D#]hôm nay mấtThì [Cb]ai là người ở lại bên ta lúc khó khăn nhất.Chẳng phải [Db]xây dựng mà phục hồi xã hội trao đổi không ăn lờiAnh [A#m]tin vào quy luật bù trừ nên chọn có em đợi sau căn chòiAnh không thể tính khoảng cách nhưng biết tạo khoảng [D#]lặng để ngắm chân trờiĐược tung [Cb]tăng trên từng mảnh đất là quyền tự do của con người![Db]Tung tăng trên đồi [Db]thông rong chơiTrời [A#m]tối lấy mây làm gối lá cây làm giườngTa chưa mơ về [D#]bầy con thơ, vì em [Cb]muốn thảnh thơi để thấy anh làm [Db]nươngTuy anh không nhà lầu xe hơi, em [A#m]nói em không đòi hỏi đâu em bình [Db]thường[F#]Chiều Đơn Dương [D#]chẳng nghĩ [Cb]ngợi, đèn xe ta gọi mờ trong màn [Db]sương.⠀ Sáng tác: