Định Việt Anh
1 bài
Dường Như Đã
Một chiều bình [Db]yên là thế Cafe quán [D#]quen vắng ngườiTừng sợi nắng vàng [A#]khẽ vươn qua những hàng cây và cơn gió [A7]vi vu trên phố [D7]dàiRồi em ngồi [Db]đó lặng lẽ bờ môi xinh tóc [D#]mây dịu dàngTừ giây phút cặp [A#]mắt đôi ta khẽ chạm nhau làm con tim [A7]em thổn thức ngất [D7]ngâyDường [Em]như em đã gặp [Db]anh trong những giấc [A#]mơ mà em đã từng mơ[G]Ánh mắt ấy trìu mến da diết, đã cho [D7]em thầm ước mongAnh đã [Em]viết tình ca đầu [Db]tiên đẹp nhất ước một [A#]ngày em chung bước cùng anhThầm mong [G]sao nụ cười của anh thuộc về em mãi [D7]mãiĐK:Ngày anh bước vào [Db]em êm đềm như gió mùa thuNgười em đã thầm [A#]yêu thầm mong từ trong giấc mơDường như [D#]đã thuộc về nhau khi chưa từng gặp nhauCám ơn anh đến [A7]bên cuộc đời [D7]emNiềm hạnh phúc chỉ [Db]là mỗi ngày nhìn thấy được anhMình cùng nắm chặt [A#]tay kề bên cạnh nhau ấm êmCùng nhau [D#]ngắm hoàng hôn buông êm dịu tựa sương maiNgười cho em khát [A7]khao mãi kề [D7]bên... (trọn [Db]đời)!⠀
Sáng tác:
Định Việt Anh