icon music Ảnh nghệ sĩ Đón Đưa
Đón Đưa [A#]Anh, thấy hôm nay thật buồn tẻ muốn cùng em loanh quanh ở đâu đóHẹn em bảy [Db]giờ tối nay anh đến đón lang thang dạo phố ta quên hết âu loÁnh đèn [Bb]màu Cai Lậy thật đẹp, em ngồi sau lưng tựa đầu vào vaiĐôi tay em [Em]lạnh cho vào túi áo anh, còn những lời yêu thương thì ghé vào taiAnh không biết [A#]trước là mình sẽ đi đâu nhưng sẽ đưa em đến nơi em nói thíchTay cầm trà [Db]đào còn tay thì nắm nhau còn lại nụ hôn anh đặt trên mái tócTa vẫn an [Bb]yên trao nhau choàng ôm, còn họ vẫn đưa mắt để tìm nhauBởi vậy, thấy [Em]đấy ta cần phải ôm lấy những thứ mình đắm say chứ không phải là niềm đauAnh sẽ [A#]viết những câu ca, thu thanh tặng em để đêm gối đầu giườngKhông cần [Db]thiết đi đâu xa, ta ngồi cạnh nhau cũng sẽ là thiên đườngĐể những áng [Bb]mây bồng bềnh trong con tim còn ta tươi thắm như nụ hoa chớm nởDẫu trời sập [Em]tối, không cần ánh đèn, ta vẫn tìm thấy nhau qua làn hơi thởĐó là những [A#]lời anh nói như vậy thôi, vì chưa chắc như thế là đã đủAnh còn hàng [Db]vạn những điều làm và nói, dù ngọn đèn bên đường chào ngã mũLăn dòng bánh [Bb]xe đưa em về tận nhà, trong lòng cả hai là bầu trời màu xanhAnh thì đứng [Em]đợi em vào tận trong phòng, rồi ngoảnh lại và vẫy tay chào anh.⠀ Sáng tác: Trí
icon music Ảnh nghệ sĩ 1218
1218 Trời nắng [A#]hạ hôm ấy em cười, lòng anh như rạp hát của những chú veTim đập như tiếng [Db]trống thổn thức lồng ngực, thanh xuân này nên đáng dành phần để ngheÁo trắng ra [Bb]về khi ấy tan trường, may mắn khi người chung lối ta vềLòng chàng trai không [Em]còn hân hoan như trước vì chẳng còn những ngày ghế đá vai kềAnh tiếc, [A#]những ngày bên em không nguyên vẹn sau khi tuổi trẻ điên cuồng đó cũng đã trôi qua điMong lần cuối [Db]cùng anh đã thấy được em khóc, là nước mắt của tuổi trẻ that đẹp nhất trên đôi miDù cho bao [Bb]lần tiếc nuối nhiều thêm, để nhớ về nhau như bảng xanh phấn trắngSạm màu [Em]da hay là ướt cả mái đầu, để được bên cạnh em, không hề chê mưa trách nắngCho dù [A#]viết về em có thể ngẫm trăm chữ, làm thế nào để chứa ánh mắt môi sonChẳng [Db]muốn ô tập được lắp đầy thêm nữa, vì sợ ngã vào trong khoảnh khắc cô đơnQuen [Bb]dần với cảm giác lo âu, chỉ là vì hôm ấy hoa phượng nởđến khi phượng [Em]rơi thì cũng sẽ kết thúc những cái nắm tay công khai mặt gượng đỏanh không [A#]muốn trên vai nay mai trống trải thay vì là cặp táp của emanh đã quen với [Db]việc đón đưa hằng ngày, thay vì là phải nghĩ về em giữa đêmanh đã quen với [Bb]việc kề cạnh bữa sáng, thay vì là một mình hai ghếanh cứ nghĩ mình [Em]vẫn sẽ mãi ở đó, nhưng tuổi trẻ lại buộc mình thay thế[A#]tuổi trẻ bên nhau biết đâu bao điều nếu [Db]mai không còn anh nữa ngày vẫn sẽ [Bb]trôi, chỉ riêng chúng ta ở lại lạc mất [Em]nhau, liệu có tìm thấy⠀ Sáng tác: Trí
icon music Ảnh nghệ sĩ CUỘC ĐỜI KHÁC (#CDK) - TRÍ x Poll
CUỘC ĐỜI KHÁC (#CDK) - TRÍ x Poll Xin giữ lại [D] hết những năm tháng em đã cùng tôi đi quaDẫu là mỏi mệt[G#] với tiếng thở dài nhưng thời gian đó là thực sự quý giáKhông than trách[C] là gặp sai người, thời điểm này chưa phải là đúngChỉ là do bản thân[Bbm] thật tệ chẳng biết giữ lấy một người đi cùngVì đứng sau nhiều[D] sự lựa chọn tim ai mà chẳng thể vỡ nátCảm xúc này vẫn cứ [G#]ở mãi địa ngục vì cuộc đời này đâu phải là bài nhạcTrong tiết trời đông[C] phong hôm ấy, trong anh tâm hồn cứ như đang ngừng thởDiễn ra thật sâu[Bbm] ở tận nới đáy mặt em đang ngồi sau ai, sao riêng anh vẫn mãi hoài chờChỉ mong rằng[D] cuộc đời khác em chắc chắn phải là của riêng anhYêu điền cuông[G#] với những gì anh có và mang theo đó là cõi lòng chân thànhHẹn nhau ngày đó[C] ta có cùng nhịp thở rồi ôm lấy nhau thay cho sự dỗi hờnỞ cuộc đời khác[Bbm] ta sẽ phải gặp lại nhưng trong hình hài không chịu nhiều đau đớnVườn hoa này[D] dành riêng cho một người, người lại dẫm nát để cùng ai mà bước quaĐưa cả con tim[G#] chân thật cho bầu trời chỉ để đổi lấy một cơn mưa rồi gục ngãThôi thì đành lòng[C] này buông bỏ dù vạn lần đã từng nói thươngCuộc tình này[Bbm] chẳng phải vay mượn, nhưng nợ duyên nhau vẫn là một lẽ thường(Đánh đến hết bài)(Anh chỉ mong rằng cuộc đời khác em chắc chắn phải là của riêng anhYêu điền cuông với những gì anh có và mang theo đó là cõi lòng chân thànhVườn hoa này dành riêng cho một người, người lại dẫm nát để cùng ai mà bước quaĐưa cả con tim chân thật cho bầu trời chỉ để đổi lấy một cơn mưa rồi gục ngã)Hương hoa khoe sắc ngay bên thềmNiềm riêng cất giữ sâu trong cõi lòng, ta say đắm ngườiNgười vội vàng mang yêu thương, con tim anh vẫn chưa nóiHoàng hôn dần buông năm tháng kia không phaiTình ta hoài vương, ôm mãi mỗi hy vọngAnh chút em yên bình, và rồi mai hai ta sẽ mãi bên nhauEm, mùa xuân tưởng chừng câu nói thật khác nhauNhưng anh không tin điều đó là sự thật vì bóng hình em trong anh đã khắc sâuCảm giác khi ấy chắc vãn còn đọng lại, một chút lưu luyến mặn nồng kề bên vaiNói cho em nghe những điều anh quý nhất là khi có em thì thầm gần bên taiSuốt quãng thời gian đôi ta không gặp nhau, những kỉ niệm xưa năm ấy dần ùa vềLà dưới tán cây ngồi trên băng ghế nhỏ, một cốc trà tắc hai ta hẹn cùng thềDẫu có nắng mai khó khăn hay giông bão, anh và em sẽ cùng nhau tiến bướcTình cảm chất đống trong anh thật to lớn đổi lấy bầu trời cũng không thể sánh đượcEm, sau bao năm tháng anh và em chẳng tìm nhauVết cắt trong tim cứ vì thế mà hằn sâuNỗi đau giờ đây cố kìm nén anh chôn giấu khi nhớ hình bóng ấy rồi lại đauMột người xa và một người lạ, đôi mắt hững hờ vô tình đi ngang quaGiết chết trong anh một phần tâm hồn nào, kết thúc câu chuyện là hai chữ “rời xa”Kỉ niệm hẹn gặp chốn xưa cũng thật đẹp, một bầu không gian rộng hơn cả mây trờiNụ cười em xinh tươi trông như hoa lần đầu chạm mặt em ơi anh say rồiLiệt vết mực này có thể nào xóa sạch, những kí ức ấy chắc vẫn còn vẹn nguyênBước chân anh đi dẫu biết là khó nhọc nhưng không vì thế mà chạy theo tình riêngCó lẽ duyên số của 2 ta không hợp nên hẹn gặp ở một cuộc đời khácCon tim anh dẫn như đã ngưng đập và trên khuôn mặt chỉ nở nụ cười nhạtThêm lần nữa anh không giữ được, khoảng khắc ấy đã đi vào ngõ cùngCố níu em kết quả là vô vọng, thôi thì, anh chúc em hạnh phúc vậy !Hương hoa khoe sắc ngay bên thềmNiềm riêng cất giữ sâu trong cõi lòng, ta say đắm ngườiNgười vội vàng mang yêu thương, con tim anh vẫn chưa nóiHoàng hôn dần buông năm tháng kia không phaiTình ta hoài vương, ôm mãi mỗi hy vọngAnh chút em yên bình, và rồi mai hai ta sẽ mãi bên nhau⠀ Sáng tác: