Nguyễn Chính Minh
1 bài
Một thoáng mây xưa
1. Cuộc tình ngày [Bb] ấy thoáng mây tan lưng trờiNgười tình ngày ấy dáng [Eb] xưa xa vời vợi[Db] Kỷ niệm ngày ấy nước [A#] trôi theo dòng đờiNgỡ [Eb] như không bao giờ còn nhớ [E7] tới.[Bb] Nào ngời một thoáng bức chân dung tình cờBồi hồi người hỡi mắt [Eb] môi xưa ngày nào[Db] Kỷ niệm ngày cũ bỗng [A#] xa xôi dạt dàoThoáng [Eb] xưa ôi khoảnh [E7] khắc nghe hồn [Bb] đau.ĐK:[Bb] Hỡi người tình [Em] cũ chốn xa [Eb] xôi[E7] Chốn nơi nào [Bb] đó có yên vui [Em][Db] Có bao giờ em [A#] về chốn xưa từng hẹn [Em] thềLối xưa trăng còn [E7] xế.[Bb] Ngày nào lần [Em] cuối đến thăm [Eb] em[E7] Trước sân một [Bb] bóng khói thâu đêm [Em][Db] Cách ngăn gì hỡi [A#] người xót xa tình chôn [Em] vùi[E7] Khóc thôi đành xa [Bb] người.2. Đường tình từ [Bb] đó lối xưa quên đi vềCuộc tình từ đó tháng [Eb] năm phai câu thề[Db] Người tình từ đó gió[A#] trăng chia đôi bờThấy [Eb] nhau chăng chỉ còn trong đêm [E7] mơ.[Bb] Này người tình hỡi cám ơn em vạn lờiMặn nồng ngọt đắng chuốc [Eb] cho ta một thời[Db] Một thời khoảnh khắc mãi [A#] trong ta một đờiChút [Eb] mơ xưa ngày [E7] tháng không tàn [Bb] phai.⠀
Sáng tác:
Lê Hữu Nghĩa
,
Nguyễn Chính Minh