Trịnh Tuấn Khanh
1 bài
Sài Gòn ơi, có mệt lắm không?
Thơ: Nguyễn Thị Ngọc UyênNhạc: Trịnh Tuấn Khanhcapo 1===Sài Gòn ơi có mệt lắm [Bb] khôngNước mắt mồ [Eb] hôi nổi giọt thành [E7] dòngSông Sài [Bb] Gòn bỗng dưng sóng [Eb] cuộnNếu mệt rồi ngủ chút [Db] nhé Sài Gòn [Bb] ơi!Sài Gòn giờ này đang hối hả vào [Bb] caNhững ánh đèn [Eb] đêm thao thức đợi [Db] chờĐây những thiên [A#] thần áo xanh áo [E7] trắngMang những bình [Em] yên chiến [E7] thắng Sài Gòn [Bb] ơi.[Bb] Nhớ! nhớ Sài Gòn những cơn mưa vội vãNhớ Sài Gòn nắng cháy đỏ màu [Eb] daVà quên [Db] sao những lối vào hẻm [A#] nhỏKia những con [E7] đường người nhận người cho.Chiều Sài [Em] Gòn đôi [Bb] mắt vẫn âu [Eb] loMàu hoàng [Db] hôn giấu trong ngày hối [A#] hảKhe khẽ [D#] thôi chân mẹ đã mỏi [Bb] rồiTình yêu [E7] Người vẫn chảy giữa ngàn [Bb] khơi.* Sài Gòn [Em] ơi nếu trong người có [Bb] mệtCả nước ôm [Db] Người một chút sẽ khỏe [D#] thôiThành phố sẽ vươn [Db] mình lên [A#] tầm cao [Em] mớiYêu [Eb] lắm! Thương lắm! Sài Gòn [A#] ơi!Yêu [E7] lắm! Thương lắm, Sài Gòn [Bb] ơi.⠀
Sáng tác:
Trịnh Tuấn Khanh