Hank Tuấn Khanh
1 bài
Chẳng Thể Giữ Lấy
Mình bên [Cb]nhau với những vui buồn, ngày bình [Bbm]yên trôi như giấc mơ, nếu mai [A#m]rời xa, thì ai sẽ là [Ab]người níu. Đôi [Db]tay mềm yếu, chẳng [Bbm]thể giữ lấy cả bầu trời [Ab]yêu thương với [G#]những hi vọng, chắc [D#]em sẽ quên thật mau, như [Bbm]giấc mơ.Tìm được [Cb]nhau có lẽ duyên trời, được bền [Bbm]lâu do hai chúng ta, mình phải luôn vì [A#m]nhau cố gắng, để bước qua bao [Ab]nhiêu bão giông. Nếu như [Db]một trong hai đã [Bbm]muốn buông đôi bàn [Ab]tay, chẳng hề [G#]luyến lưu, thì [D#]thôi kết thúc từ đây, như hai [Bbm]người dưng.Đk:Tình yêu sẽ đi thật [Cb]xa, nụ hôn vội vàng nơi [Bbm]đâu, ngày qua chúng ta đã [A#m]sai lầm thật nhiều, khi chẳng cố [Ab]gắng yêu thương chân thành, hạnh phúc [Db]không khi ta, chẳng [Bbm]thể giữ những nụ [Ab]cười, đã quá [A#m]xa vời, [D#]giữa thênh thang đường đời, anh vẫn [Bbm]mong chờ, nhưng phải [Cb]quên đi.Bridge:[Db]Mình từng mơ sẽ [Bbm]mãi bên nhau, [Ab]cùng vượt qua hết [A#m]những thương đau.[D#]Chỉ còn là lời [Bbm]hứa, chẳng thể giữ [Cb]lấy. [D7][Db]Cầu mong em sẽ [Bbm]mãi yên vui, tìm [Ab]thấy người em hằng [A#m]mong, và [D#]phải quên một người, [D]đã từng ở bên [Bbm]em.⠀
Sáng tác:
Nguyễn Công Nguyên