Tối Thứ 7
Tone [G#][D]Con tim em tổn thương, quá nhiều đớn [E#]đau trong lòngNhiều [C]khi em mong mình chẳng còn cảm [G#]giác[D]Em chẳng thể ngừng khóc, không thể có [E#]thêm hi vọngVà [C]hôm nay thêm 1 người [G#]đauEm đang [D]khóc vì điều gì và em đang [E#]buồn vì một aiNgắm mình trong [C]gương để thấy vẻ tiều tuỵ sau khi em [G#]đã lựa chọn saiNước mắt rơi [D]không phải yếu đuối, chỉ là [E#]cảm xúc dâng tràoEm vẫn kiên [C]cường ở giữa thành phố, dù chẳng có [G#]một người thân nàoBước đến bên [D]em, nghe em khóc và nghe em [E#]kể những ấm ứcNghe em than [C]thở về những điều bất công, em mong mình [G#]không bị cấm túcXin đừng chịu [D]đựng, đừng gặm nhấm nỗi buồn khi [E#]chỉ một mình emỞ trong góc [C]phòng, em lại phải khóc ròng, vì nhớ về [G#]thứ em định quên.Xin em [D]đừng suy nghĩ dại dột vì những áp [E#]lực đầu đờiVài cơn mưa [C]rào vô tình đi qua chẳng thể che [G#]nổi bầu trờiEm hãy về [D]nhà, dùng cơm, và [E#]ngủ thử một giấcNgày mai nắng [C]lên, em hãy cố gắng quên những thứ mà [G#]em tuột mấtEm từng đau [D]khổ, okay anh biết rất [E#]rõ điều đóVà anh thừa [C]biết em từng tổn thương nhưng xin đừng [G#]sống kiểu đóXin em [D]đừng về muộn, và xin em [E#]đừng thức khuyaXin em [C]hãy trở lại như cũ, trả lại còn [G#]người trước kia. Anh biết [D]em lâu nay phải chịu đựng tất cả những tổn thương mặc dù em không đángCuộc đời [E#]này thật sự quá tàn nhẫn đã khiến con tim thuần khiết chẳng còn trong sángHọ chỉ [C]biết đứng ra nhận công cán, còn trách nhiệm thì để mình em mangNiềm hạnh [G#]phúc đã bỏ rơi em rồi, giờ chỉ còn em ngồi với nỗi buồn miên manEm đâu [D]kể ai đâu, mọi người truyền tai nhau rằng cuộc sống của em đang không ổnNiềm vui tưởng [E#]chừng trong tầm tay mà thời gian gần đây khóc nhiều hơn bình thườngAnh không [C]biết lý do em tiều tuỵ, rốt cục vì điều gì gây ra những thương tổnLà cuộc [G#]sống ngoài kia quá nghiêm khắc, hay đơn giản là do chuyện tình trườngEm ơi hãy [D]cười thay vì phải khóc, xin hãy kiên cường chờ màn mưa quaRồi sẽ có [D#, ]người giúp em chải tóc, chẳng còn cãi vã chẳng còn chia xaEm hãy [C]cười thay vì phải khóc xin hãy kiên cường chờ màn mưa quaSẽ có [G#]người giúp em chải tóc chẳng còn cãi vã chẳng còn chia xa.Tối thứ [D]7 em trở về phòng mang theo những đổ vỡAi đó [E#]hỏi em đang thế nào chỉ bảo là không vuiEm đã [C]từng có phút nghĩ quẩn, để không phải khổ nữa Vì cơn [G#]đau đó cứ dày vò em mãi mà không nguôi[Em]Mong cơn mưa sẽ qua đi nhanh và rồi em [D#]cũng sẽ thôi phải đauY như lúc [Eb]đầu khi em hồn nhiên ngây thơ, chẳng còn phải [A#]khóc mình em giữa đêm[Em]Con tim kia chịu bao thương đau, chờ đợi một [D#]mai bình minh ấm lênSẽ không [Eb]còn phút giây mình yếu [A#]đuối.[Em]Em không thể ngừng khóc, không thể có [D#]thêm hi vọngVà [Eb]hôm nay thêm 1 người [A#]đau.⠀
Sáng tác:
Vì Em Biết
[D] Lại là phút giây, em một [Abm] mình [G#7][Bbm] Lại là đớn đau, khi một [Bb] người rời xa nơi đây[D] Lại là nỗi cô đơn ùa [Abm] về [G#7][Bbm] Và chỉ em biết, em đang cần [Bb] gì sau thời gian quaVì em [D] biết, dẫu cố gắng bao nhiêu lầnThì [G#7] vẫn sẽ nếm đắng cay muôn phầnHạnh [Bbm] phúc kia được bao lâu ?Chẳng thể [Bb] nói ta đừng xa nhauGiá như mà anh [D] biết, biết cảm xúc em thế nàoĐể [G#7] nói hết những đắng cay hôm nàoDù [Bbm] chỉ là vài ba câuEm vẫn [Bb] muốn một lần yêu [D] anh[G#7] [Bbm] [Bb][D] [G#7] [Bbm]Em vẫn [Bb] muốn một lần yêu [D] anhMùa thu trở [D] lại, đánh thức vài trái tim khờ dạiDịu dàng vỗ về đôi bờ vaiAnh cũng không [G#7] biết, rốt cục là mình đang chờ aiSự cố chấp khi này có là saiAnh có thể [Bbm] quên, nhưng anh đã không làm vậyAnh từng thất vọng, nhưng lại chẳng thể rời điAnh dành cả [Bb] ngày cho câu hỏi là “Vì sao?”Và “Vì sao?” và “Vì sao?” như bài hát của Khởi MyGiá như một [D] lầnEm có thể nghe được những điều mà hôm đó, em ném thẳng vào mặt anhVà giá như một [G#7] lầnMột trong hai ta đủ dũng cảm, để phá vỡ sự im lặng đó thật nhanhQuảng Ninh quá [Bbm] nhỏ, để ta nói lời từ biệtNhưng cũng là quá lớn, để lần nữa tìm thấy nhauGiây phút im [Bb] lặng, cũng chẳng khác lời cự tuyệtSau tất cả những sự việc, thì cảm xúc ngày ấy đâu, hả ?Vì em [D] biết, dẫu cố gắng bao nhiêu lầnThì [G#7] vẫn sẽ nếm đắng cay muôn phầnHạnh [Bbm] phúc kia được bao lâu ?Chẳng thể [Bb] nói ta đừng xa nhauGiá như mà anh [D] biết, biết cảm xúc em thế nàoĐể [G#7] nói hết những đắng cay hôm nàoDù [Bbm] chỉ là vài ba câuEm vẫn [Bb] muốn một lần yêu [D] anhTa [D] chưa thể dành cho nhau, những yêu [G#7] thươngChỉ vương lại đây là tiếng thở [Bbm] dàiLà biết mình không thể quay trở [Bb] lạiLà những lời nói dối [D] nhauEm quên rằng mình còn [G#7] nhớEm ôm vào lòng là [Bbm] những giấc mơKhi em bước đến bên anh, vào một ngày [Bb] nắng trong xanhChỉ toàn là những phút giây hạnh [Bbm] phúcVì em [Em] biết, dẫu cố gắng bao nhiêu lầnThì [A7] vẫn sẽ nếm đắng cay muôn phầnHạnh [D#m] phúc kia được bao lâu ?Chẳng thể [Dbm] nói ta đừng xa nhauGiá như mà anh [Em] biết, biết cảm xúc em thế nàoĐể [A7] nói hết những đắng cay hôm nàoDù [D#m] chỉ là vài ba câuEm vẫn [Dbm] muốn một lần yêu [D#m] anh⠀
Sáng tác: