Nơi Anh Là Nhà
Rồi một [A#]mai khi anh dìu em về [Bb]trên lối cũ, nơi [Em]ta bắt đầu những [Db]điều rất thật.[A#]Vì em thích màu xanh mà [Bb]anh trót lỡ, yêu [Em]luôn bầu trời cùng những [Db]áng mây.[Eb]Anh tựa như ánh nắng nơi em, [Bb]...vì [Eb]ta đã hẹn em [Db]vẫn chờ đợi…Để [Em]rồi [D#]anh bước về [Bb]đây, bắt [Eb]đầu những điều từ [Db]lâu.Và ta [A#]sẽ nhớ, những đứa trẻ nói [Db]cườichạy bên gốc thông [Bb]già ở đâu cũng là [Db]nhà.Chẳng cần [A#]lớn nữa vì đã có anh [Db]tựa vào, bàn tay ấm áp vỗ [Bb]về, dìu em những đêm [Db]hè, chỉ là cùng [A#]nhau.Rồi một [A#]mai sau, là khi lúc ta [Db]già Anh vẫn sẽ là [Bb]nhà ta say rượu cùng [Db]nhau.Vẫn là [A#]em thôi lo lắng của anh [Db]đây thôi,chỉ cần chúng ta [Bb]bên nhau ở đâu cũng là [Db]nhà.Nơi đâu cũng là [Em]nhà. Ở đâu cũng là [Eb]nhà. [Db]Nơi đâu cũng là [A#]nhà.⠀
Sáng tác:
Kẻ Chăn Cừu Đơn Độc
[A#]Người đàn ông ngồi sau ô kính, đôi mắt mơ [Bb]màng, anh [Em]muốn làm thơ [Db][A#]Chuyện về những thiệt hơn đang có về những ngôi [Bb]nhà, [Db]những bờ vai [A#]thon đã qua.[A#]Rồi hằn sâu vào đôi mắt [Em]ấy, không ai [Eb]thấy được những đêm sương,[D#]Không ai nhớ mọi [Bb]thứ đã qua. [Eb]Anh [Db]luôn là [A#]người dẫn đường.Rồi hằn sâu vào tâm trí [Em]ấy, một [Eb]chút mong manh vụt [D#]qua.[Bb]Có tiếng khóc đâu đây đằng xa, đứa [Eb]trẻ [Db]cần được vỗ [A#]về.[A#]Người đàn ông nằm mơ bên sông, lạc giữa cánh [Bb]đồng mùa [Em]thiếu nữ trổ [Db]bông.[A#]Đàn cừu con tự tại thong dong, chỉ có gã trai [Bb]khờ [Em]cứ thấy mênh [Db]mông.[A#]Đi về đâu vì ngày đã [Em]tắt, có chút nắng nơi [Eb]cuối chân mây.[D#]Ai dắt anh qua [Bb]những đêm say , [Eb]anh đang cảm [Db]thấy nhớ [A#]nhà.[A#]Gã trai khờ còn đứng [Em]đấy, đàn cừu giờ xa [Eb]tít chân mây.[D#]Có tiếng khóc đâu [Bb]đây rặng cây đêm [Eb]nay anh [Db]sẽ trở [A#]về.⠀
Sáng tác: