Dạ Chung
2 bài
Tiếng thời gian
Mưa rơi hiu [Em]hắt, [Eb]ai sầu mùa [Bb]đôngKhông gian u [F#]ám [Bb]sương mờ, mờ [Eb]buôngXa trong đêm [F#]vắng chuông buồn, buồn [C7]ngân[Em]Mùa đông xưa rét [Bb]mướt, bến [Eb]sông, ngừng [F#]chân[C7]Chờ ai trong tê [Em]tái, lắng [Eb]nghe, chuông [Em]thanThời gian trôi tan [Bb]tác, mang [Eb]theo, ngày [F#]xuân[C7]Mưa [B#]đêm nay khóc [Em]thầmCuộc đời đầm [Eb]ấm [F#]đã theo thời [Em]gian[B#]Ngoài kia gió [Em]sương [Eb]mờ[B#]Lìa cây lá [Cb]giang [F#]hồ[Em]Về đâu! Về [Eb]đâu! [B#]Ngày xuân thoắt [Em]đi [Eb]dần[C7]Lòng ta tái [Bb]tê [Eb]sầu[C7]Người cười nhưng [G7]ta vẫn khóc [C7]thầm[Em]Ðời chim bạt [Eb]gió[B#]Kìa ai thoáng [Em]mơ [Eb]hồ[C7]Ngừng chân dưới [Bb]mưa [Eb]dầm[C7]Nhìn lầu nguy [F#]nga ước mơ thầm[C7]Bao nhiêu xuân qua, lòng không tình [Em]yêu⠀⠀
Sáng tác:
Dạ Chung
,
Lâm Tuyền
Người tình không chân dung
1. Hỡi người chiến [D#] sĩ đã để [Em6] lạiCái nón [Em7] sắt bên bờ [Em6]lau sậy [D#] này [Em6] [Em7]Bây [Cb] giờ anh ở [Db] đâu [A#m] [Em7] Bây giờ anh ở [Bbm] đâu?Còn trên đời [D#] này đang xông [Bbm] pha đèo cao dốc [D#] thẳm [Cb]Hay đã [Bbm] về bên [D#] kia, phương trời miên viễn chiêm [Bbm] bao [Cb]Trên đầu [D#] anh cái nón sắt ngày nào ấp ủMộng mơ của [Bbm] anh là mộng mơ của một con [D#] người.Nói:[D#]Ôi nó khác chi mây trời hiền hòaKhác chi bốn mùa êm trôiCó tiếng cười thuỷ [Bbm] tinh của vài đứa trẻVà hơi ấm vòng tay [D#] ôm của một người vợ hiềnPhải thế không [A#m] anh?Bây giờ, bây giờ trong cái nón [D#] sắt của anhĐể lại bên bờ lau sậy nàyChỉ có một con ễnh ương [A#] mượn vũng nước mưa [Cb] ở trong đó làm [Db] hồ[D#] Trong cái nón sắt của anh bây giờVẫn có đủ [A#m] trời, vẫn mây hiền hoà trôiVà bốn [Bbm] mùa vẫn vậy.[D#] Xuân muôn thuở dịu dàng Đông rét lạnhThu khi xám buồn [A#m] khi dựng vàng nắng quái[Bbm] Hạ cháy lửa nung [D#] trời. [Bbm] [G#]2. Trong cái nón sắt của [D#] anh mặt trời vẫn còn đóBan ngày và ban [Bbm] đêm mặt trăngHoặc [Bm7] muôn muôn triệu triệu vì saoVẫn còn [D#] đó, tất cả vẫn còn [A#] đó vẫn còn [B7] đó.Nhưng [D#] anh, bây [Cb] giờ anh ở [D#] đâuCon ễnh ương vẫn còn gọi tên [Bbm] anh trong mưa [A#] dầmTên [Cb] anh nghe như tiếng thở [D#] dài của lòng đất mẹDạo tháng [A#m] ba tên anh lẫn trong tiếng [D#] sấm đầu mùa mưa Nghe như tiếng gầm phẫn [B7] nộ đến từ cuối [D#] trời.Hỡi người chiến sĩ đã để [Bbm] lạiCái nón [D#] sắt trên [Bbm] bờ lau sậy [D#] này [Db] [Bbm]Anh là [A#] ai? Anh là [Cb] ai? Anh là [B7] ai? [D#] [Bbm] [D#]⠀⠀
Sáng tác:
Dạ Chung
,
Hoàng Trọng