Lữ Phương
2 bài
Áo hoa vàng
1. Một ngày [Cb]mưa dừng chân chốn [A#m]đâyTrời vào [Db]đông hàng cây úa [Cb]gầyTiếng mưa [A7]rơi đều trên khóm [Cb]láGiấc mơ [Db]đời mình ta với [A7]taCây sầu [Cb]đông mềm cong dưới [A#m]mưaCó nói [A7]thêm lời chi cũng [Db]thừaÁo hoa [Cb]vàng tròn đầy bờ [A7]vaiĐường trơn ướt châm đều bước [Cb]dàiĐK: Tàn [Db]đông hoa lá thay [Cb]màuTiễn [A7]đưa nhìn nhau lệ [Cb]ứaCon [Db]đường mình vẫn đi [Cb]về Rồi [A7]đây sẽ lại có [Cb]nhau2. Và chiều [Cb]nay cùng trên lối [A#m]xưaĐường mưa [Db]bay rêu mốc thân [Cb]dừaGiá đông [A7]sang nhẹ rung cây [Cb]láCánh hoa [Db]tàn dường như xót [A7]xaCòn mình [Cb]tôi ngồi đây dưới [A#m]mưaThôi nhớ [A7]thương làm chi cũng [Db]thừaÁo hoa [Cb]vàng bỏ lại tình [A7]tôiChiều hoang vắng người đã đi [Cb]rồi⠀⠀
Sáng tác:
Lữ Phương
Vơi đầy
1. Em còn [Eb] đây ngồi đến lá rơiCuối con đường vạt nắng trôi [F#] dờiChiều nghiêng [Eb] bóng chiều vàng mênh [Am7] môngDấu đi [A7]quên dấu chân trũng [Em] mờ. [A7]Em ngồi [Eb] đây ngồi ướp hương xưaCon đường [F#] trơn ngày mưa cuối [Eb] mùaVòng tay [F#] mềm lần tìm hơi [A7] ấmGió mưa nào chợt gần chợt [Eb] xa.ĐK: [Eb] Đón chiếc lá còn [F#] bay[A7] Ghi lên câu thơ nàyNgười đã đi xa [F#] lắm[A7] Tình tàn theo tháng [Eb] năm2. Mây còn [Eb] trôi chiều vẫn mênh môngLá rơi nhiều ngập lối đi [F#] vềNgười đi [Eb] mãi người ngồi chờ [Am7] mongDấu [A7]yêu xưa có như lá [Em] tàn. [A7]Sương chiều [Eb] lạnh sầu vẫn chưa tanĐêm rồi [F#] qua ngày ươm nắng [Eb] vàngMùa xuân [F#] về rộn ràng áo [A7] mớiKhúc ân tình chợt đầy chợt [Eb] vơi.⠀⠀
Sáng tác:
Lữ Phương