Phạm Văn Tuyết
1 bài
Chiều lãng du Hà Nội
Hà [Bb] Nội chiều tôi [A#] điThu [Bb] vàng vương trên [Eb] láNắng [D] cuối ngày ở lại Heo [E7] may về xôn xaoHà [Bb] Nội chiều tôi [A#] điThẫn [Bb] thờ trong nhung [Em] nhớNghe [D] như là hơi thởEm [E7] như gần đâu [Bb] đâyƠi Hà [Bb] Nội Ơi heo [Eb] may mùa [B#]Thu [Bm7b5]Sao vô [Bb] tình rụng [Em] rơi lá thu [E7] phaiƠi Hà [Eb] Nội đem nỗi [Bb] buồn giăng [A#] lốiCho ta [D] sầu một nỗi [E7] nhớ tương [Bb] tư [Em]-[D] [Bb]Hà [Bb] Nội chiều tôi [A#] điEm [Bb] về nơi chốn [Eb] cũLối [D] xưa giờ vắng [Em] bóngBước [D] chân chiều lãng [E7] duỞ [Bb] miền quê xa [A#] đóEm [Bb] bây giờ có [Em] nhớHà [D] Nội mùa heo [Eb] mayEm [D] bây giờ có nhớƠi Hà [E7] Nội một thời yêu [Bb] thương. [Eb]-[D] [Bb]⠀⠀
Sáng tác:
Lê Minh Hải
,
Phạm Văn Tuyết