Tuấn Phương
8 bài
Ai Rồi Cũng Cô Đơn
[Bb]Ai rồi cũng có [E7]khi trở thành [D6]người cô đơn... Trở [Eb]về một mình giữa [Db]bóng đêm, nơi [E7]căn phòng Là [Bb]do người hay là [E7]do mình thôi? Câu trả [D6]lời chẳng muốn nghe Cả [Eb]bầu trời bỗng vỡ đôi sau [E7]tiếng “chia tay" Khoảng [Em]cách hai ta thật [Db]xa Vừa bằng khoảng [D#]trống giữa những những ngón [A7]tay, và: Sau tất [Eb]cả, chỉ [Bdim7]để em đi thật [E7]xa... Hóa ra yêu một [Em]người chẳng hề có [Db]đúng sai Dẫu biết rằng đau [D#]đớn một mình cũng [Bb]có ai Ở [Eb]bên và chỉ lắng [Db]nghe những rung động [A#]trái tim? Hóa ra là nụ [Em]cười chỉ để lấp [Db]hết đi Những giọt nước [D#]mắt thấm ướt trên [Bb]khóe mi “Tạm [Eb]biệt anh, em [D#]phải đi!” Đã [Bb]khiến tim anh chết lặng... [Bb]Ai rồi cũng tổn [E7]thương, trở thành [D6]người cô đơn Có đôi [Eb]lần chỉ vì đã [Db]quá yêu [E7]ai hết lòng! Rồi [Bb]khi ngừng mưa, lệ [E7]chưa ngừng tuôn, Anh phải [D6]tự dặn lòng đến bao giờ? Để [Eb]lại một trời tiếc [Db]nhớ sau hai [E7]tiếng “chia tay“ Khoảng [Em]cách hai ta thật [Db]xa Vừa bằng khoảng [D#]trống giữa những những ngón [A7]tay, và: Sau tất [Eb]cả, chỉ [Bdim7]để em đi thật [E7]xa... Hóa ra yêu một [Em]người chẳng hề có [Db]đúng sai Dẫu biết rằng đau [D#]đớn một mình cũng [Bb]có ai Ở [Eb]bên và chỉ lắng [Db]nghe những rung động [A#]trái tim? Hóa ra là nụ [Em]cười chỉ để lấp [Db]hết đi Những giọt nước [D#]mắt thấm ướt trên [Bb]khóe mi “Tạm [Eb]biệt anh, em [D#]phải đi!” Đã [Bb]khiến tim anh chết lặng... BRIDGE Phải [Em]bao lâu anh mới [D#]quên được em, thật [Eb]nhẹ nhàng? [D#]Phải [Em]quên nụ hôn lúc anh còn em, một lần gặp [E7]gỡ là nhớ thương [A7]nhau một đời Giờ [Eb]biết duyên không thành, [Bdim7]cớ sao vẫn chờ? [E7]Cho tim không ngừng nhớ....LÊN 1 TONEHóa ra yêu một [Db]người chẳng hề có [Bbm]đúng sai Dẫu biết rằng đau [Ab]đớn một mình cũng [A#m]có ai Ở [D#]bên và chỉ lắng [Bbm]nghe những rung động [Cb]trái tim? Hóa ra là nụ [Db]cười chỉ để lấp [Bbm]hết đi Những giọt nước [Ab]mắt thấm ướt trên [A#m]khóe mi “Tạm [D#]biệt anh, em [Ab]phải đi!” Đã [A#m]khiến tim anh chết lặng... ⠀⠀
Sáng tác:
Tuấn Phương
Lời ru ngàn xưa
Anh [Cb] cô đơn đâu đó [Ab] xa emTiếng em [Db] gọi không thể nào [Cb] vọng tớiVà cơn [Bbm] gió ờ [D#] hơ, từ ngàn xưa thổi [Bbm] lại về nơi emNơi cô [Cb] đơn ta ngóng [Ab] trông emNíu chân [Bbm] người khiến tình yêu ngày [Cb] ấyCơn gió [D#] nào thổi mãi từ [Bbm] ngàn xưa Cho em tỉnh dậy một [Db] ngàyXin ru [Cb] em lời ru [Ab] ngàn xưa [D#] ru qua trần [Cb] thếXin ru [Bbm] em lời ru ngàn xưa một [Ab] thời mộng [Cb] mơXin ru [Cb] em lời ru [Ab] ngàn xưa [D#] ru qua trần [Cb] thếNhớ [D#] thương một thời [Db] dang dỡ Đôi mắt [Bbm] buồn mây bay bayNhớ thương một thời mộng [Db] mơ⠀⠀
Sáng tác:
Tuấn Phương
Ai Rồi Cũng Cô Đơn
[Bb]Ai rồi cũng có [E7]khi trở thành [D6]người cô đơn... Trở [Eb]về một mình giữa [Db]bóng đêm, nơi [E7]căn phòng Là [Bb]do người hay là [E7]do mình thôi? Câu trả [D6]lời chẳng muốn nghe Cả [Eb]bầu trời bỗng vỡ đôi sau [E7]tiếng “chia tay" Khoảng [Em]cách hai ta thật [Db]xa Vừa bằng khoảng [D#]trống giữa những những ngón [A7]tay, và: Sau tất [Eb]cả, chỉ [Bdim7]để em đi thật [E7]xa... Hóa ra yêu một [Em]người chẳng hề có [Db]đúng sai Dẫu biết rằng đau [D#]đớn một mình cũng [Bb]có ai Ở [Eb]bên và chỉ lắng [Db]nghe những rung động [A#]trái tim? Hóa ra là nụ [Em]cười chỉ để lấp [Db]hết đi Những giọt nước [D#]mắt thấm ướt trên [Bb]khóe mi “Tạm [Eb]biệt anh, em [D#]phải đi!” Đã [Bb]khiến tim anh chết lặng... [Bb]Ai rồi cũng tổn [E7]thương, trở thành [D6]người cô đơn Có đôi [Eb]lần chỉ vì đã [Db]quá yêu [E7]ai hết lòng! Rồi [Bb]khi ngừng mưa, lệ [E7]chưa ngừng tuôn, Anh phải [D6]tự dặn lòng đến bao giờ? Để [Eb]lại một trời tiếc [Db]nhớ sau hai [E7]tiếng “chia tay“ Khoảng [Em]cách hai ta thật [Db]xa Vừa bằng khoảng [D#]trống giữa những những ngón [A7]tay, và: Sau tất [Eb]cả, chỉ [Bdim7]để em đi thật [E7]xa... Hóa ra yêu một [Em]người chẳng hề có [Db]đúng sai Dẫu biết rằng đau [D#]đớn một mình cũng [Bb]có ai Ở [Eb]bên và chỉ lắng [Db]nghe những rung động [A#]trái tim? Hóa ra là nụ [Em]cười chỉ để lấp [Db]hết đi Những giọt nước [D#]mắt thấm ướt trên [Bb]khóe mi “Tạm [Eb]biệt anh, em [D#]phải đi!” Đã [Bb]khiến tim anh chết lặng... BRIDGE Phải [Em]bao lâu anh mới [D#]quên được em, thật [Eb]nhẹ nhàng? [D#]Phải [Em]quên nụ hôn lúc anh còn em, một lần gặp [E7]gỡ là nhớ thương [A7]nhau một đời Giờ [Eb]biết duyên không thành, [Bdim7]cớ sao vẫn chờ? [E7]Cho tim không ngừng nhớ....LÊN 1 TONEHóa ra yêu một [Db]người chẳng hề có [Bbm]đúng sai Dẫu biết rằng đau [Ab]đớn một mình cũng [A#m]có ai Ở [D#]bên và chỉ lắng [Bbm]nghe những rung động [Cb]trái tim? Hóa ra là nụ [Db]cười chỉ để lấp [Bbm]hết đi Những giọt nước [Ab]mắt thấm ướt trên [A#m]khóe mi “Tạm [D#]biệt anh, em [Ab]phải đi!” Đã [A#m]khiến tim anh chết lặng... ⠀⠀
Sáng tác:
Tuấn Phương
Ký ức dòng Lam
1. Tôi sinh [Db] ra, trong vành nôi Xứ [A#m] Nghệ Uống nước dòng [D#] Lam, từ thuở ấu [Bb] thơ Ngọt ngào trong [A#] mát, như dòng sữa [Bb] mẹNuôi tôi lớn [Bb] khôn, [Bbm] qua những tháng [Cb] năm2. Ơi con [Db] sông, bao phù sa chở [A#m] nặngXanh biếc dòng [D#] Lam, bờ bãi xanh [Bb] xanhRì rào sông [A#] hát, bâng khuâng cả dáng [Bb] chiềuAi nỡ [Cb] xa, để lòng mãi vấn [Db] vươngĐK: Ơi dòng [Db] Lam, sông mang bao kỉ [Bb] niệmXanh đôi [A#] bờ, xanh mát tuổi thơ [Cb] tôiChiều buông [D#] xuống, ai người giặt [Db] áoMột cánh buồm [Bb] nâu, xuôi ngược trên [Cb] sông Ơi dòng [Db] Lam, mênh mang như tình [Bb] mẹÔm vào [A#] lòng, kí ức tuổi thơ [Cb] tôiChiều tím [D#] biếc, bên dòng Lam em [Db] hátĐể người đi [Bb] mô, năm [Cb] tháng mãi ngóng [Db] về⠀⠀
Sáng tác:
Tuấn Phương
Bến Sông Xưa
Capo 3===[Bb] [D#] [Db] [A#] [D#] [Bb]Bến sông xưa ai ngóng ai chờ đôi bờ khắc khoải.Bến sông nghèo ai đợi bóng người xưa.Xót thương thân tằm trọn kiếp vương tơ.Bến sông xưa lẻ bóng con đò thương người về xóm nhỏ.Bến sông nghèo mưa chiều khóc người xa.Lối xưa ai về cỏ níu chân người qua.Người xa [A#]lắm [Cb]bỏ mình em ngày [Bb]thángBỏ dòng [Eb]sông bao [Db]mùa nước vơi [A#]đầy [Bb]Ngập lối em [Eb]về hoa gạo vương tháng [Bb]BaBến quê [D#]nghèo thổn [Db]thức gọi người [Bb]xaNgười xa [A#]lắm [Cb]bỏ dòng sông đầy [Bb]nắngChở niềm [Eb]thương con [Db]đò vẫn sang [A#]bờ [Bb]Chở nỗi mong [Eb]chờ ai người qua lối [Bb]xưaBến quê [D#]nghèo thảng [Db]thốt tiếng gà [Bb]trưaBến sông xưa lẻ bóng con [A#]đò thương người về xóm [Bb]nhỏ.Bến sông [Eb]nghèo mưa chiều khóc người [D#]xa.Lối xưa ai [Db]về cỏ [D#]níu chân người [Bb]qua.⠀
Sáng tác:
Tuấn Phương