N Ly
5 bài
Cho Em Một Lý Do Kết Thúc
[Cb]Khi con phố đã [F#m7]yên trong giấc ngủMình [Gmaj7]em vẫn [Bbm]thức trắng [Dmaj7]nơi đây Vẫn [Gmaj7]nhớ đến câu [Bbm]nói anh từng [F#m7]nói với e [A#m]rằngMình [Em7]phải hạnh phúc suốt cuộc [Bbm]đời Sợ [Cb]lắm chỉ em và [F#m7]căn gác trốngSợ [Gmaj7]lắm khoản [Bbm]cách ta [Dmaj7]xa dầnSợ [Gmaj7]lắm khi người [Bbm]thương ,chúng [F#m7]ta hóa người [A#m]dưngLiệu [Em7]anh có sợ em một [Bbm]mình phải cô đơnĐK:Hãy [Cb]cho anh biết lý [A/C#]do để kết thúcNgười từng [A#m]bên em từng yêu em như [D/A]thế màTại [Gmaj7]sao thế giới có [F#m7]muôn vạn [A#m]ngườiMà [Em7]tim em vẫn yêu mãi một [Bbm]ngườiHãy [Cb]cho em biết lý [A/C#]do để kết thúcTrả lại [A#m]em, người sợ mất em [D/A]đâu rồiKhoản [Gmaj7]cách đau đớn nhất Không [F#m7]phải ta xa [A#m]rờiMà[Em7] khi anh vẫn đang ở bên [Bbm]emNhưng [F#]tim đã [Cb]xa em [Gmaj7] [Dmaj7]Coda:[Gmaj7]Chờ điều gì trong bóng [Bbm]đêmCô đơn [F#m7]về chỉ mình em lại [A#m]nhớ thêm[Em7]Không thể buông, lại càng không thể [A6]giữ. [Bbm]⠀⠀
Sáng tác:
Thiện Ngôn
Anh Nên Yêu Cô Ấy
Tone chuan Gm. Capo 3 choi Em. Tone [D#]===Cô ta [D#]đối với anh thế nào em đâu [Cb]biết Mà cuộc [Cmaj7]sống của anh thay đổi từ khi [Bm7]cô ta xuất hiện[D#]Cô ta biết rằng bên anh đã có [Cb]em chưa[Cmaj7]Cô ta biết rằng người yêu anh là [Bm7]em chứ[Cmaj7] [D#] [Cmaj7] [D#]Anh chưa [Bb]từng lo lắng cho một ai khác [Bm7]như vậy Nhưng bây [Cmaj7]giờ anh bỏ mặt em để quan tâm [Bsus4]cô ấy [G#]ĐK:Cô ấy có [Cmaj7]phải người [Cb]quan trọng nhất với anh [D#]lúc nàyCô ấy có [Bb]phải người luôn làm [Cb]anh thấy vui [Gmaj7]mỗi ngàyCô ấy có [Cmaj7]từng đi qua giông bãoCó [Bm7]trân trọng những gì [D#]bên nhau[Bb]Hay chỉ là đóa [Bm7]hoa về [D#]khuyaCô ấy có [Cmaj7]thức cả đêm để [Cb]lo lắng khi [D#]anh mệtCô ấy có [Bb]hay hỏi thăm mỗi [Cb]khi thấy anh [Gmaj7]không vuiCô ấy có [Cmaj7]buồn khi anh không nóiCó [Bm7]ôm chặt anh [D#]hay thôi[Bb]Nếu có tất [Bm7]cả thì anh cứ [D#]yêu.!⠀⠀
Sáng tác:
Nguyễn Văn Trung
Tết Về Nhà Thôi
[A#]Đã bao lâu rồi [Db]con chưa về với [Bb]gia đình[D#]Nhớ căn nhà [Em]xinh, nhớ [A#]đến quê mìnhNhớ [Eb]mai đào sắc lung [Fbm]linh[A#]Đã bao lâu rồi [Db]con phải ăn tết [Bb]xa nhà[D#]Con nhớ mẹ [Em]cha, con [A#]nhớ ông bà Ở [Eb]nơi đất khách [A#]xa lạSao nhớ giao thừa [Em]năm ấy [Db]cả nhà mình vui [D#]vẻ sum [Bb]vầyNhững nụ [Eb]cười thật to nhẹ [Db]vơi đi hết âu [A#]lo [C7]Sao nhớ hương vị [Em]ngày tết [Db]khi con vẫn có gia [D#]đình ở [Bb]bênNhững [Eb]kí ức ấy giờ đây làm sao con [Db]quên[A#]Mẹ ơi mẹ [Em]hỡi con thấy nhớ [Db]nhà [D#]nhớ bao mùa xuân quê [Bb]nhà taNhớ [Eb]cơm thịt kho với [E7]dưa cà cùng [Bb]nồi bánh chưng xanh [A#]láMẹ ơi mẹ [Em]hỡi con sẽ trở [Db]về con [D#]đang ở trên chuyến [Bb]xeĐếm [Em]từng giây trôi chỉ [D#]mong được về nhà [Bb]thôi⠀⠀
Sáng tác:
Liêu Hưng
Yếu Đuối Cho Ai Xem
Vì [Em]yêu anh [A#]nên em mới [Eb]nhẫn nhịnVẫn tin vào [B#]anh dù [A#]em chẳng [Em]muốn tin[B#]Anh cho em cảm [A#]giác một [Bb]người mạnh mẽ, chững [Eb]chạcNhưng [F#]hóa ra [A#]bấy lâu em [Em]đã lầmGiờ [B#]đây [A#]em yếu đuối cho [Bb]ai xemVì [Eb]anh vốn dĩ chẳng [F#]thèm để [A#]ý em buồn đã [Em]bao đêmGiờ [B#]đây [A#]em có lẽ đã [Bb]hiểu ra mọi [Eb]thứ[F#]Lâu nay anh vô tâm là vì [A#]anh đang thương nhớ aiĐâu phải là [B#]em đúng [A#]không? Đâu phải là [Bb]em phải [Eb]không?Em tự lừa [F#]dối chính bản thân [A#]mình rằng anh vẫn [Em]như xưaCó phải là [B#]em đã [A#]sai vì nhòe [Bb]mắt nên em thấy [Eb]ai[F#]Ôm vai anh trên con đường mà [A#]xưa hai ta [Em]đã từngBRIDGE[B#]Yếu đuối mấy thì [A#]để ai xem em sẽ [Bb]xếp quá khứ gửi [Eb]lại nơi timAnh xin [F#]lỗi, sau tất cả anh chẳng còn [A#]xứng đáng với em⠀⠀
Sáng tác:
Nguyễn Văn Trung
Đú Đa Đú Đỡn
Capo 3===[Db]Năm mới tết đến, [Cb]hối hả về quê[D#]Bao chuyện lo toan nhưng lại sợ [A#]mọi cười chê[Db]Em giờ đã lớn, [Cb]chẳng còn trẻ conĐầu [D#]Xóm cuối xóm ai cũng hởi câu “Bao [A#]Giờ Mấy Lấy Chồng?”[Db]Sống trên đời sao cứ [Cb]phải vừa lòng người táThanh [D#]xuân của ta cuộc sống của ta là [A#]quyền riêng tư của taTrong [Db]xóm đám bạn ai cũng [Cb]chồng và conEm [D#]phải làm sao, em vẫn lao đao lẻ [A#]bóng riêng em mỏi mòn[Db]Đú đa đú đởn. [Cb]Đú đa đú đởn. [D#]Đú đa đú đởn, Em [A#]vẫn vấn một mình cô đơn[Db]Đú đa đú đởn. [Cb]Đú đa đú đởn. Kệ [D#]cho người ta dèm pha cười chê em vẫn [A#]thích một mình cô đơn[Db]Sóng ở thành phố [Cb]chẳng phải phiền loPhải [D#]cưới phải yêu được ai ngoài chuyện: Ngày[A#] mai ăn gì để no?[Db]Bây giờ đã khác [Cb]đâu còn như trướcPhải [D#]lấy chồng ngoan môn đăng hộ đối để [A#]gia đình nở mặt[Db]Yêu một người nhưng cưới [Cb]thì lấy một người khácDuyên [D#]số đẩy đưa, buổi sáng chiều trưa biết [A#]sống sao cho vừaRồi [Db]đến một ngày em cũng [Cb]sẽ gặp được anhChàng [D#]si tình em, người nuông chiều em để [A#]em thôi đú đa đú [Db]đởn⠀
Sáng tác:
Danh Zoram