KayTee
1 bài
Giống Như Mùa Thu
Nghe mây âm [Db]u bầu trời trông như cả ngàn tâm tư giữa một dòng ngườiCùng [D#]với nụ cười trên môi nắng vừa lên thôi đã đi đồng thời[A#]Giống như mưa đang giận hờn, thả xuống từng giọt buồn cô đơn[Cb]Như tiếng ai vỡ tan một cuộc tìnhAnh từng là [Db]điều em muốn rồi em hóa nỗi buồn [D#]nhiều đêm xuốngNhư lá cây thu kia [A#]úa tàn, vừa đến đã chia ly vội vàng Để [Cb]từng kỉ niệm này ngân vangCảm giác ấy như mùa [Db]thu. Dở dang giống như mùa [D#]thuVà em không như mùa [A#]thu anh mong đợiVừa đến bên anh rồi [Cb]biến mất theo cơn mưa đang rơiLà mùa thu vội vàng [Db]đến hay cơn mưa mang theo nỗi niềm vào thành phốVừa [D#]muốn đến ôm em vừa mong bản thân xin đừng nhớThêm một [A#]lần, anh bận tâm em lặng câm sau cuộc gọi [Cb]giữa đêm khi anh trong cơn sayLà mùa thu vội vàng [Db]đến hay từng nỗi nhớ nhuộm màuĐến khi em chợt biến [D#]mất thì từng khoảng trời đều như nhauNhư ánh trăng vừa [A#]vỡ tan, như thanh xuân đã lỡ làngCùng lặng [Cb]im với anh lắng nghe gió thu sang, nghe tình [Db]vỡ tanĐó có phải là [Db]yêu hay không, vì ta khi xa đều mang cho mình cảm giác đau nhóiĐó có phải là [D#]yêu hay không? Làm sao anh có thể chứng minh bằng vài câu nói?Lý trí anh [A#]khuyên đừng nên vấn vấn vương, trái tim lại đi đường vòngTình yêu không [Cb]làm cho ta tổn thương, người mà anh yêu nhất lại khiến cho anh buồn lòngAnh vẫn nhớ từng [Db]nơi mình qua chọn cung đường xa trước khi em bước về nhàCố gắng [D#]đi thật lâu và em ở sau, chẳng để ý ăn mặc xuề xòaMùa [A#]thu của anh, mùa thu của em, giờ như vế đối lập trườngMùa [Cb]thu của ta, giờ không còn nhau, chỉ còn thế giới thật buồn[Db]Mùa của những cô đơn (Lê đôi chân bước trên con đường về)[D#]Mùa của những vấn vương (Lạc vào trong kí ức khi ta gần kề)[A#]Chỉ còn mình anh nhớ đến từng ngày tháng ở bên [Cb]emCảm giác ấy như mùa [Db]thu. Dở dang giống như mùa [D#]thuVà em không như mùa [A#]thu anh mong đợiVừa đến bên anh rồi [Cb]biến mất theo cơn mưa đang rơiLà mùa thu vội vàng [Db]đến hay cơn mưa mang theo nỗi niềm vào thành phốVừa [D#]muốn đến ôm em vừa mong bản thân xin đừng nhớThêm một [A#]lần, anh bận tâm em lặng câm sau cuộc gọi [Cb]giữa đêm khi anh trong cơn sayLà mùa thu vội vàng [Db]đến hay từng nỗi nhớ nhuộm màuĐến khi em chợt biến [D#]mất thì từng khoảng trời đều như nhauNhư ánh trăng vừa [A#]vỡ tan, như thanh xuân đã lỡ làngCùng lặng [Cb]im với anh lắng nghe gió thu sang, nghe tình [D]vỡ Là mùa thu vội vàng [Bbm]đến hay cơn mưa mang theo nỗi niềm vào thành phốVừa [Ab]muốn đến ôm em vừa mong bản thân xin đừng nhớThêm một [Cb]lần, anh bận tâm em lặng câm sau cuộc gọi [D]giữa đêm khi anh trong cơn sayLà mùa thu vội vàng [Bbm]đến hay từng nỗi nhớ nhuộm màuĐến khi em chợt biến [Ab]mất thì từng khoảng trời đều như nhauNhư ánh trăng vừa [Cb]vỡ tan, như thanh xuân đã lỡ làngCùng lặng [D]im với anh lắng nghe gió thu sang, nghe tình [Bbm]thở than⠀
Sáng tác:
1nG