LK Sầu Lẻ Bóng 2
Rừng [D#]hoang đẹp nhất hoa màu [Db]tím Chuyện [G#]tình thương nhất chuyện hoa [D#]sim Có [Db]người con [E7]gái xuân vời [Bb]vợi Tóc [A#]còn ngăn ngắn chưa đầy [B7]búi Ngày [D#]xưa nàng vẫn yêu màu [Db]tím Chiều [G#]chiều lên những đồi hoa [D#]sim Đứng [Db]nhìn sương [E7]tím hoang biền [Bb]biệt Nhớ [A#]chồng chinh [B7]chiến miền xa [D#]xăm ĐK:[D#]Ôi lấy chồng chiến binh Lấy chồng thời chiến [A#]chinh, mấy [Cb]người đi trở [Db]lại Sợ [Bb]khi mình đi mãi, sợ [Em]khi mình không về Thì [A#]thương người vợ bé bỏng chiều [G#]quê [Cb]Nhưng không chết người trai khói [A#m]lửa Mà chết người em nhỏ hậu [A#]phương Mà chết [B7]người em gái tôi [D#]thương ĐK:Trên sân ga [Bb]chiều người đông nhưng ai cũng [D#]lạ Tình cờ gặp [Bb]nhau ngỡ như mình quen [D#]quá Chuyện gần chuyện [G#]xa mới hay em từ giã Anh trách con [Bb]tàu sao nỡ vô [B7]tình rời sân [D#]ga 2. Đường tàu còn [D#]đây ta đã xa xa nhau rồi Người chờ người [Bb]đi ai không thương mà không [D#]nhớ Trời càng về [G#]khuya đêm hắt hiu sương lạnh giá Lắng nghe tiếng [B7]còi tàu tìm về trên sân [D#]ga. ---Capo 1Từ khi mất nhau [D#]rồi tim tôi thành sỏi đáĐêm đêm chập chờn trong giấc [A#m]ngủNghe [D#]hồn như dòng suối trôi vào [Db]khoảng vắng hư [B7]vô[D#]Vết thương trong hồn đã như [Db]khô. [D#]Người ơi mấy ai [D#]ngờ ra đi rồi là hếtRa đi là vùi chôn tất [A#m]cảChôn [D#]vùi đôi hình [B7]bóng nhân tình [D#]sớm tối bên [Db]nhau[A#m]Những đêm tâm [Cb]sự tay gối [D#]đầu.[D#]Ai, ai bảo thời gian không biến đổiKhi [Bbm]thề nguyền trăm [D#]năm vẫn yêu [B7]tôi, hỡi người [D#]ơi[Cb]Ai, [A#m]ai cầm tay tôi mãi không [Cb]rờiÔi [D#]lời nói ngọt [Bbm]ngào trên đầu [B7]môi![D#]Tôi, tôi hiểu thời gian như cánh nhỏChim [Bbm]trời một khi [D#]khôn lớn bay [B7]đi với mộng [D#]mơ[Cb]Tôi, [A#m]tôi hiểu xưa tôi quá tin [Cb]lờiNên [A#m]giờ sống lẻ [D#]loi.Còn đôi lá thư [D#]tình mang theo làm hành lýTôi xin bằng lòng ôm nỗi [A#m]khổGhi [D#]vào trong nhật ký như là [Db]vết tích yêu [G#]đương[D#]Bước đi âm thầm với phong [Db]sương. [D#]Và xin cảm ơn [D#]người bao nhiêu chuyện lừa dốiNhưng khi người đành tâm chối [A#m]bỏÂn [D#]tình tôi còn giữ như một thoáng nắng mong [Db]manh[A#m]Chút hương kỷ niệm hai đứa [D#]mình.[D#]Ai, ai bảo thời gian không biến đổiKhi [Bbm]thề nguyền trăm [D#]năm vẫn yêu [B7]tôi, hỡi người [D#]ơi[Cb]Ai, [A#m]ai cầm tay tôi mãi không [Cb]rờiÔi [D#]lời nói ngọt [Bbm]ngào trên đầu [B7]môi![D#]Tôi, tôi hiểu thời gian như cánh nhỏChim [Bbm]trời một khi [D#]khôn lớn bay [B7]đi với mộng [D#]mơ[Cb]Tôi, [A#m]tôi hiểu xưa tôi quá tin [Cb]đờiNên [A#m]giờ sống lẻ [D#]loi.Còn đôi lá thư [D#]tình mang theo làm hành lýTôi xin bằng lòng ôm nỗi [A#m]khổGhi [D#]vào trong nhật ký như là [Db]vết tích yêu [G#]đương[D#]Bước đi âm thầm với phong [Db]sương. [D#]Và xin cảm ơn [D#]người bao nhiêu chuyện lừa dốiNhưng khi người đành tâm chối [A#m]bỏÂn [D#]tình tôi còn giữ như một thoáng nắng mong [Db]manh[A#m]Chút hương kỷ niệm hai đứa [D#]mình.---Sau lần hẹn [D#]cuối, [Bb]em về với [D#]người Còn lại [A#]anh suy [E7]tư mãi tình [Bb]đời Thương quá để [F#dim]rồi yêu quá để [G#]rồi Thành nụ cười khô héo trên [B7]môi. Sau lần hẹn [D#]cuối, [Bb]em về với [D#]chồng Ðể mặc [A#]anh ôm [E7]kỷ niệm vào [Bb]lòng Em đã đi [F#dim]rồi em đã xa [G#]rồi Mà tình [B7]này vẫn sống trong [D#]tôi. Đường nào vào [A#]yêu không mang nhiều nhung [D#]nhớ Ðường nào vào [Bb]yêu không vương vấn đợi [D#]chờ Tình nào vào [Cb]mơ không trở thành dang [G#]dở Không nức nở em [D#]ơi... Sau lần hẹn [D#]cuối, [Bb]nghe lòng nhớ [D#]nhiều Tìm vào [A#]mơ đau [E7]thương cả một [Bb]chiều Duyên kiếp không [F#dim]thành hai đứa thôi [G#]đành Nhìn cảnh [B7]đời ngăn cách đôi [D#]nơiĐường nào vào [A#]yêu không mang nhiều nhung [D#]nhớ Ðường nào vào [Bb]yêu không vương vấn đợi [D#]chờ Tình nào vào [Cb]mơ không trở thành dang [G#]dở Không nức nở em [D#]ơi... Sau lần hẹn [D#]cuối, [Bb]nghe lòng nhớ [D#]nhiều Tìm vào [A#]mơ đau [E7]thương cả một [Bb]chiều Duyên kiếp không [F#dim]thành hai đứa thôi [G#]đành Nhìn cảnh [B7]đời ngăn cách đôi [D#]nơiDuyên kiếp không [F#dim]thành hai đứa thôi [G#]đành Nhìn cảnh [B7]đời ngăn cách đôi [D#]nơi---Tôi quen biết [D#]anh giữa một [A#]đêm thật tình [D#]cờSân ga vắng thưa [Db]người và ngoài [E7]kia vẫn mưa [Bb]rơiTình chưa thành [D#]lời vì còn ngại tình gian dốiRồi ta đã quen [A#]nhau và cho [Bb]nhau phút hẹn [D#]hòCòi tàu vang [D#]lên xé màn [A#]đêm thật hãi [D#]hùngBên nhau phút giây [Db]này sợ ngày [E7]mai cách xa [Bb]nhauSợ câu tạ [D#]từ và sợ đường tình hai lốiThì tôi chỉ xin [A#]anh nếu yêu mình nên thật [D#]lòng.ĐK: Chuyện yêu [Db]đương thương thương nhớ lạ [D#]thườngĐường tôi về đêm [A#]nay gió khuya lạnh buốt qua [Bb]timÁnh đèn thật [D#]buồn cô đơn càng rét [Db]mướtNhớ người thật [B7]nhiều đành gọi thầm tên [D#]thôiTôi theo lối [D#]xưa đến tận [A#]nơi mình hẹn [D#]hòHôm nay phố đông [Db]người ngại ngùng [E7]tôi đứng trông [Bb]anhĐợi qua từng [D#]giờ lòng càng bồi hồi xao xuyếnVà tôi bước bâng [A#]khuâng vì chua [Bb]cay lẫn thẹn [D#]thùngTrở lại sân [D#]ga đón tàu [A#]tôi về một [D#]mìnhBao nhiêu ước mơ [Db]đầu chìm vào [E7]cơn nước trôi [Bb]mauTình yêu là [D#]mộng thành bọt bèo vào mây khóiTàu đêm vẫn âm [A#]u mà người tình vào thiên [D#]thuTàu đêm vẫn âm [A#]u mà người tình vào thiên [D#]thu---1. Những đồi hoa [D#]sim ôi những đồi hoa [Db]sim tím [Cb]chiều hoang biền [D#]biệtVào chuyện ngày [A#m]xưa nàng yêu hoa sim [A#]tím khi còn tóc búi [D#]vaiMấy [Db]lúc xông [Bb]pha ngoài trận [D#]tuyến ai hẹn được ngày [A#]về Rồi một chiều mây [A#m]bay từ [Cb]nơi chiến trường Đông Bắc [A#]đóLần ghé về thăm [B7]xóm hoàng hôn tắt sau [D#]đồi2. Những chiều hành [D#]quân ôi những chiều hành [Db]quân tím [Cb]chiều hoang biền [D#]biệtMột chiều rừng [A#m]mưa được tin em gái [A#]mất chiếc thuyền như vỡ [D#]đôiPhút [Db]cuối không [Bb]nghe được em [D#]nói không nhìn được một [A#]lầnDù một lần đơn [A#m]sơ để [Cb]không chết người trai khói [A#]lửaMà chết người em [B7]nhỏ hậu phương tuổi xuân [D#]thìĐK: [A#]Ôi ngày trở [D#]lại nhìn đồi [Cb]sim nay vắng người em [Db]thơ[Bb]Ôi đồi sim [D#]tím chạy xa [A#]tít lan dần trong bóng [D#]tối[Cb]Xưa chưa nói gì bên [D#]em một người đi chưa [A#]về mà đành lỡ bước tơ [Bb]duyên[D#]Nói nói gì cho mây [Db]gió một rừng đầy hoa [Cb]sim nên để chiều đi không [D#]hết3. Tím cả chiều [D#]hoang nay tím cả chiều [Db]hoang đến [Cb]ngồi bên mộ [D#]nàngTừ dạo hợp [A#m]hôn nàng không may áo [A#]cưới thoáng buồn trên nét [D#]miKhói [Db]thuốc bên [Bb]hương tàn nghi [D#]ngút, bên mộ đầy cỏ [A#]vàng Mà đường về thênh [A#m]thang, đồi [Cb]sim vẫn còn trong lối [A#]cũGiờ thiếu người xưa [B7]ấy đồi hoang vẫn tiêu [D#]điều. ⠀
Sáng tác: