Daniel
2 bài
Đà Lạt Tôi
Capo 2===Chiều hoàng [A#]hôn mây treo lửng lơ, phố cao thu [Eb]mình đón sươngĐạp vòng [Em]quanh trên con xe [Db]đôi, Đà Lạt [A#]yên lắmNày này [A#]khoan cô ơi cô ơi, bán con ly [Eb]sữa nóng điVà [Em]cho con một chiếc [Db]bánh tráng nướng [A#]thơm lừng.Trời [A#]ơi ai đó bảo tôi, đến Đà Lạt [Eb]rồi sẽ bỏ nhauMà làm [Em]sao chia tay hả [Db]em, ngoài trời [A#]lạnh lắmCùng [A#]nhau đón ánh nắng mai, phía bên kia [Eb]đồi thông ngát xanhRồi lại [Em]đưa nhau đi loanh [Db]quanh chợ đêm [A#]bờ hồ.Tôi sẽ kể [A#]cho các bạn câu chuyện về một Đà Lạt ở trong tôiCó nắng có [Eb]sương có lạnh có giá và bầu trời có áng mây trôiTuổi thơ là [Em]những con dốc lên xuống khẽ nép thân [Db]mình sau lưng bốBuổi sáng đến [A#]trường mẹ dặn có lạnh thì lấy cái áo ấm mặc vô.Mặt trời mọc [A#]lên ánh sáng len lỏi rọi vào ô cửa sổ gác máiDăm ba tách [Eb]trà, vài câu chuyện phím, mấy cụ già dáng vẻ khoan thaiNhởn nhơ đầu [Em]hẻm lũ trẻ giành nhau leo trèo hái [Db]vài chùm trứng cáNgoài đường chị [A#]gái túc tắc tươi cười ghé chợ tìm mua mấy bó hoa.Dừng chân ghé [A#]lại vùng đất cao nguyên có tên là Đà Lạt ngàn thơBánh căn, xíu [Eb]mại, lẩu bò, nướng ngói nổi tiếng còn thêm món kem bơMứt dâu, hồng [Em]sấy bày ra thưởng thức cùng ấm trà [Db]atiso nóngNgồi nhóm đống [A#]than nướng vài xiên thịt câu chuyện hàn thuyên đến bao giờ.Đà Lạt của [A#]tôi là một vùng đất quanh năm bao phủ một màu xanhRừng thông, cây [Eb]cối, núi đồi trùng trùng điệp điệp cứ thế uốn lượn quanhĐào hồng, phượng [Em]tím, dã quỳ, ngũ sắc suốt bốn mùa đua chen nhau nởXuân Hương, Tuyền [A#]Lâm, Dan Kia màu nước pha sương mờ ảo vẽ bức tranh.Đà Lạt [A#]trong tôi là trẻ thơ, khoác lên trên [Eb]mình chiếc áo lenChiều [Em]tung tăng tan trường ra [Db]nô đùa [A#]khắp ngõĐà Lạt [A#]trong tôi là lão niên, sáng pha tách [Eb]trà, điếu thuốc thơmLà mẹ [Em]tôi lom khom lom [Db]khom, gánh hàng [A#]rau về.Rồi vào [A#]đêm dưới con dốc cao, thoảng nghe tiếng [Eb]đàn từ rất xaBạn bè [Em]anh em quanh bếp [Db]than, hoà cùng [A#]câu hátĐà Lạt [A#]tôi thân thương thế thôi, cũng như con [D#]người ở chốn đâyNụ cười [Eb]tươi luôn luôn trên [Db]môi, yêu lắm [A#]nơi này.Đà Lạt [A#]trong tôi là trẻ thơ, khoác lên trên [Eb]mình chiếc áo lenChiều [Em]tung tăng tan trường ra [Db]nô đùa [A#]khắp ngõĐà Lạt [A#]trong tôi là lão niên, sáng pha tách [Eb]trà, điếu thuốc thơmLà mẹ [Em]tôi lom khom lom [Db]khom, gánh hàng [A#]rau về.Rồi vào [A#]đêm dưới con dốc cao, thoảng nghe tiếng [Eb]đàn từ rất xaBạn bè [Em]anh em quanh bếp [Db]than, hoà cùng [A#]câu hátĐà Lạt [A#]tôi thân thương thế thôi, cũng như con [Eb]người ở chốn đâyNụ cười [Em]tươi luôn luôn trên [Db]môi, yêu lắm [A#]nơi này.Chiều hoàng [A#]hôn mây treo lửng lơ, phố cao thu [Eb]mình đón sươngĐạp vòng [Em]quanh trên con xe [Db]đôi, Đà Lạt [A#]yên lắmNày này [A#]khoan cô ơi cô ơi, bán con ly [Eb]sữa nóng điVà [Em]cho con một chiếc [Db]bánh tráng nướng [A#]thơm lừng.⠀⠀
Sáng tác:
Chú Việt
,
Daniel