Phạm Trần Phương
11 bài
Như Ngày Nào
[Bbm]Nắng khẽ rơi nhẹ đùa [Ab]vui trên mắt u [Bbm]sầu, lá bỗng [A#m]hoe màu vì giọt lệ e tan. [Cb]Mắt e thôi buồn từ khi [A#m]e được trông thấy [Cb]a, dẫu [A#m]cho [D]là chỉ trong giấc mơ.Ướt [Bbm]đôi mi này từng [C]hạt mưa lặng rơi buồn [Ab]bã, gió khẽ lay nhẹ [A#m]hồn e đang thiếu vắng yêu thương.Vì [Cb]những kí [D]ức êm đẹp kia [C]chợt [Ab]quay về sao cuốn a đi...E [Cb]ngỡ ngàng, tình [D]yêu vỡ tan... [Bb]Người yêu ơi a [D#]đang quay về [Em]đây, ngày [Db]hạnh phúc [A#]sẽ ko còn xa nữa.Kí ức ngày xưa thoáng qua mộng mơ [Em]từng lời a hứa. [Db] [D#]Người yêu ơi a [A#m]đang quay về [A#]sao? nguyện yêu [Cb]thương sẽ [Db]mãi như ngày nào!Mưa [Bb]ngừng rơi e [D#]nhớ, [A#]nhớ e đã [B7]mất a. Nắng [D#]lên con đường quen vắng tênh. [Bbm]Bước đi âm thầm vội tìm e [Ab]từ trong khoảnh khắc. [Cb]Ước sao [D]đôi ta [Bbm]như ngày nào...⠀⠀
Sáng tác:
Toàn Thắng
,
Linh Lan
Không Giờ
[Eb]Em trốn trong bóng [Bb]đêm tối đen mịt [Em]mờ,Lầm [B#]lũi trong căn phòng [A7]vắng.[Eb]Mưa rít qua tán [Bb]cây đem hơi lạnh về bao [Em]vây,Có [B#]tiếng thở dài của [A7]ai.Hờ [Eb]hơ hơ hơ [A7]hờ hơ. [F#] [A7][Eb] [A7][F#] [A7]Kìa góc [Eb]nhà có ai đang [A7]nhìn qua đây,Đến [F#]sờ đôi tay em [A7]gầy,Em [F#]nằm chơ vơ, tâm hồn bơ vơ,Hay nằm [A#]mơ hơ [A7]hơ hơ...Tiếng [Eb]đồng hồ đếm, mười [Bb]hai giờ đêm,Em lang [F#]thang, trong hành [A7]lang,Bay [F#]vào không gian, bay vào thế giới của [A#]em. [A7]⠀⠀
Sáng tác:
Phạm Trần Phương
Đếm Cừu
[Eb]Tối mà chẳng thế ngủ[E7]Chỉ vì nhớ người thôi[Em]Đành phải đếm [Db]cừu thôi[Eb] [C/E] [Em] [Db] [A7] [Eb] [C/E] [Em] [Db] [A7][Eb]Có đến một [C/E]hai ba con rồi[Em]Tiếp bốn rồi [Db]năm con đang cười[Eb]Mắt thấy đến [C/E]sáu con khắp lối[Em]Bảy tám chín [Db]mười chờ đêm [Eb]trôi [A7][Eb]Tích tắc tiếng [C/E]đồng hồ kêu [Em]nhanhThấy cả đám [Db]cừu chạy loanh quanh[Eb]Thức sắp [C/E]đến lúc tàn năm [Em]canhNhớ lắm tiếng [Db]cười từ môi [Eb]anh. [A7] [Eb]⠀⠀
Sáng tác:
Phạm Trần Phương
Trong Gương
Tone [F#]Intro: [F#] [Cb] [F#] [Bbm] [F#]===Đừng bỏ [F#]em chốn [Cb]hoang vu [F#]nàyDường [Bbm]như có ai quanh [G/B]đâyNgười [F#]lạnh toác [Cb]buốt xương rả [F#]rờiNằm [Bbm]trong không gian chơi [B#]vơi[F#]Căn ngón [A7]tay như trong lần [F#]đauCắn nát [A#]môi như trăm lần [F#]hư [A7]hao[F#]Mắt đen nhìn [Cb]đốm sao trời [F#]đêm [Cb][F#]Thấy quanh mình [Cb]chỉ một màu [F#]đen [Cb][F#]Thấy thêm vài [Cb]cái tên[F#]Rũ buồn mà [Cb]đứng lên[Ebmaj7]Nhưng [Cb]thấy mình [F#]chênh vênh[F#] [Cb] | [F#] | [Bbm] | [B#] | [G#m] [Dm] |[G#m] | [B#] | [G#](Len 1/2 tone)Dần nhìn [Abm]thấy bóng [Dm]ai giữa [Abm]đờiDường [B#]như nghìn người ở [Abm]đâyNhiều cặp [Abm]mắt xe [Dm]tan em [Abm]rồiNằm [B#]trong không gian chơi [G#]với[Abm]Áp ngón [Bb7]tay lên trên mặt [Abm]gươngThấy ngón [B#m]tay chạm vào thịt [G#]em [Bb7][Abm]Có thêm một [Dm]bản sao từ [Abm]gương [Dm][Abm]Bước ra mờ [Dm]ảo như màn [Abm]sương [Dm][Abm]Nắm tay cùng [Dm]bước đi[Abm]Có khi lại [Dm]chẳng đi[Emaj7]Nhưng [Dm]thấy mình [Abm]trong gương⠀⠀
Sáng tác:
Phạm Trần Phương
Vấn Vương
Tone gốc F#m/G#m/A#m. capo 1 choi Fm/Gm/Am==Em hoang [Fbm]mang với [Dm]kiếp oán [Dbmaj7]thanEm long [Fb]đong với [G]chút [Fbm]bảo giôngEm chung [Fbm]thân với [Dm]mối [Dbmaj7]tình trầnỪ thì [G]buồnỪ thì [Fb]thươngỪ thì [Cm7]vẫn cho mình vấn [Fbm]vương [E] [G] [Fb](Len 1 tone)Em lang [F#]thang với [Em]ngón tay [Ebmaj7]đanEm bơ [G]vơ với [Eb]những [F#]câu thơEm thu [F#]lu với [Em]kiếp ngục [Ebmaj7]tùỪ thì [Eb]mùỪ thì [G]thươngỪ thi [Dm7]vẫn cho mình vấn [F#]vương [Dm] [Eb] [G](Len 1 tone)Em bâng [Bb]khuâng với [Db]tiếng bước [Fmaj7]chânEm loay [Eb]hoay với [D#]cái siết [Bb]tayEm đang [Bb]say [Db]với đoạ [Fmaj7]đàyỪ thì [D#]đàyừ thì [Eb]thươngừ thì [Em7]vẫn cho mình vấn [Bb]vương.⠀⠀
Sáng tác:
Phạm Trần Phương
Giếng Cạn
Tông gốc: [Bb]=== [Bb] Những ngày nắng đảo [D#] điên[Fmaj7] Tôi như cái [Db] giếng cạn, [A#] tự đào mình sâu [E7] thêm[Bb] Nước ơi mạch nguồn ở [D#] đâu?[Fmaj7] Sao chôn vùi quá sâu, [Db] im lìm để [E7] tôi không tìm thấy[Bb] Biết bên trên cao kia bầu trời vẫn [E7] trôi[Fmaj7] Nhìn dưới nhân gian loay hoay bọn mình cũng [Dm7] trôi[Dm7] Trôi đi về phía nhau và [Bm7b5] trôi qua [E7] nhau[Bb] Biết bên trên cao kia bầu trời vẫn [E7] trôi[Fmaj7] Biết anh xa xôi nhưng mà lòng vẫn [Dm7] mong [Dm7] Mong cho trời đổ mưa, để [Dm7] em tôi ngừng [E7] nhớDạo: [Bb] [Fmaj7] [Dm7] [Dm7] [E7] ⠀⠀
Sáng tác:
Phạm Trần Phương
Người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh
1. [A#]Tiếng ai khóc nơi [G6]vệ đường Có [Bb]tiếng ai đang kêu gào [Fmaj7]thảm thương [A#]Bóng ai lay lắt nơi [G6]lề đường Thân [Bb]xác tan, trên vệt máu [Fmaj7]dài loang ĐK:[Cmaj7]Chiếc xe đã vỡ vụn, thân xác đã vỡ vụn, người đi [Db]xa Tóc [Bb]ai còn xanh quá, giấc mơ còn dang dở Chia tay về [Fmaj7]với trời... Khóc [Cmaj7]cho người ở lại, nỗi đau người ở lại Nào ai [Db]thấu? Lòng [Am7]thắt đau, khi nói lời vĩnh biệt [Fmaj7]nhau ([A#] [Db] [Bb] [Fmaj7]) x 2(1) (ĐK)Bridge:Nhìn cuộc [Bb]đời em chưa đôi mươi Còn rộng [E7]dài để trông thế giới Sao ra [F6]đi để [Em]lại Ước mơ [E7]vỡ tan, ước mơ vỡ tan Đường [Bb]dài đêm sao tối tăm Em đã [E7]vội đi sao quá nhanh Người ở [Em]lại Nhớ thương [E7]biết bao, khóc thương đớn đau (ĐK)[A#]Người tóc bạc tiễn kẻ [Db]đầu xanh [Bb]Tiễn kẻ đầu xanh [Fmaj7]⠀⠀
Sáng tác:
Phạm Trần Phương
Giả Cầy
Capo 1=== [D]Mùi tanh, [Emaj7/F]thật hanh, [D]nhìn quanh, bao nhiêu người [Emaj7/F]xung quanh[D]Xác em được đưa lên mặt bàn rộng [Emaj7/F]thênh thang[D]Nghe tiếng phập phạp từng nhát [Emaj7/F]dao [D]Những tiếng tru thật dài từng hội thật [Emaj7/F]đớn đau, Đơn [D]đau. [Emaj7/F][D#]À à…Cả người bỗng [A#]chốc nhợt nhạt, từng khúc rời rạc, Giờ còn lại [Db]gì, giờ còn lại [B7]chi[D#]À à..Cả người dần [A#]mất lý trí, dần mất cảm giác, Giờ còn lại [G7]gì, giờ còn lại [B7]chi.⠀⠀
Sáng tác:
Phạm Trần Phương
Robot
[Eb]Chẳng có mấy giác quan[Em]Cũng chẳng có chút oán than[Eb]Chẳng có mấy giác quan[Em]Cũng chẳng có chút oán than[Em]...Ánh [F#]mắt không một [Eb]chút hồn[Em]...Tiếng [F#]nói không một [Eb]âm sắc[Em]...Trí [F#]óc như com-[Eb]pu-tờ[Em]Lập trình [F#]ngay, [Eb]tích tắc, tích tắc, tích tắc, tích tắc[Eb]Sức sống bỗng chốc hết nhanh[Em]Chắc có thể hết pin[Eb]Có tiếng nói bỗng phát ra[Em]Cần nạp điện, cần nap điện.[Em]...Mắt [F#]nhắm không còn [Eb]thấy gì[Em]...Im [F#]ắng không một [Eb]âm tiết[Em]...trí [F#]óc không thể [Eb]kích hoạt[Em]và dừng [F#]ngay, [Eb]tích tắc, tích tắc, tích tắc, tích tắc. [A#]I'm a [Cb]robot…[A#]I'm a [Cb]robot…[A#]I'm a [Cb]robot…[A#]I'm a [Cb]robot…[B#]Thờ ơ tình yêu [F#]trời cho[B#]Xám ngoét trò chơi [F#]tàn tro[B#]Cất hết [F#]cảm xúc..⠀⠀
Sáng tác:
Phạm Trần Phương
12:03:27
Capo 1==[Bb]Em tựa như sương khói bay nhẹ bay [Em]em tựa như chim trắng chưa vội bay [Eb]Em tựa như con mắt cay thật [E7]cayDù lời [Bb]nói như ngàn con dao thật sắc nhọn, [Em]Dù lời [Eb]ấy từ những người mình yêu thương [E7]Bóp [Bb]nát con tim bóp [Em]nát tâm hồnBóp [Eb]nát con tim bóp [E7]nát [Bb]Mất. [Em]Hết. [Eb]Chết...[E7][Bb]Mất. [Em]Hết. [Eb]Chết...[E7]Lao nhanh lên [Bb]phòng với lệ vương trên mái tóc rủ người xuống giường như cơ thể trúng phải độc Lột bỏ [Em]ra từng lớp da gai góc là một đứa con gái với nhiều lần phải khóc Sự nhục [Eb]nhã là cái áo khó thay muốn gục ngã bỡi miệng đời khó lay và địa [E7]ngục là giây phút nó thấy ba nó lấy ra tờ giấy có mấy chữ “đơn từ con” Chó thay ![Bb]“Mày cút đi đâu tao không cần biết , xếp đồ rồi mau ra khỏi cái nhà này Thứ bất hiếu [Em]bị trời phạt là tất yếu ,từ nay tao không có đứa con là mày “ Mẹ nó [Eb]ngồi khóc bà sốc đến muốn điên còn Ba nó trách móc,”bà là mẹ mà không biết khuyên con” [E7]Mặt đất dưới chân nó bỗng nhiên tách ra nó bước vào mà không biết cách ra [Bb]Mười hai giờ trưa ba phút hai bảy [Em]giâyTrời không nắng còn xám cả máu [Eb]mây em tựa như cơn gió bay nhẹ [E7]bayNụ cười [Bb]lớn như một khao khát được đến [Em]gầnVà tự [Eb]vuốt mái tóc nhìn xa [E7]xămKhao [Bb]khát con tim. Khao [Em]khát tâm hồnKhao [Eb]khát con tim. [E7]Ấy [Bb]Mất. [Em]Hết. [Eb]Chết...[E7][Bb]Mất. [Em]Hết. [Eb]Chết...[E7]Trên sân [Bb]thượng của một chung cư cũ có một bóng hình đứng cheo leo ở lan can Người dân quay [Em]phim và chụp hình như lũ kềnh kềnh chờ ăn xác đồng loại và than vãn “Sao [Eb]mãi mà nó chưa chịu nhảy? Nếu chưa muốn chết sao còn cố làm cái điều này Chiều [E7]nay ,còn phải đưa con đi học nếu để trễ giờ là mất bao điều hay“Nhảy đi [Bb]nhảy đi nhảy đi “ Đám đông mất kiên nhẫn và hò reo Trên cánh tay [Em]giơ cao là điện thoại đang truyền tải thứ đạo đức đã khô héo “ Thật tội [Eb]nghiệp cho cô gái này ghê ,ai đồng cảm thì bấm like và share “ Rồi tiếng xác [E7]thịt va mạnh vào bê tông, nhưng trước đó,cô đã chết từ bên trong⠀
Sáng tác:
Phạm Trần Phương