icon music Ảnh nghệ sĩ 12:03:27
12:03:27 Capo 1==[Bb]Em tựa như sương khói bay nhẹ bay [Em]em tựa như chim trắng chưa vội bay [Eb]Em tựa như con mắt cay thật [E7]cayDù lời [Bb]nói như ngàn con dao thật sắc nhọn, [Em]Dù lời [Eb]ấy từ những người mình yêu thương [E7]Bóp [Bb]nát con tim bóp [Em]nát tâm hồnBóp [Eb]nát con tim bóp [E7]nát [Bb]Mất. [Em]Hết. [Eb]Chết...[E7][Bb]Mất. [Em]Hết. [Eb]Chết...[E7]Lao nhanh lên [Bb]phòng với lệ vương trên mái tóc rủ người xuống giường như cơ thể trúng phải độc Lột bỏ [Em]ra từng lớp da gai góc là một đứa con gái với nhiều lần phải khóc Sự nhục [Eb]nhã là cái áo khó thay muốn gục ngã bỡi miệng đời khó lay và địa [E7]ngục là giây phút nó thấy ba nó lấy ra tờ giấy có mấy chữ “đơn từ con” Chó thay ![Bb]“Mày cút đi đâu tao không cần biết , xếp đồ rồi mau ra khỏi cái nhà này Thứ bất hiếu [Em]bị trời phạt là tất yếu ,từ nay tao không có đứa con là mày “ Mẹ nó [Eb]ngồi khóc bà sốc đến muốn điên còn Ba nó trách móc,”bà là mẹ mà không biết khuyên con” [E7]Mặt đất dưới chân nó bỗng nhiên tách ra nó bước vào mà không biết cách ra [Bb]Mười hai giờ trưa ba phút hai bảy [Em]giâyTrời không nắng còn xám cả máu [Eb]mây em tựa như cơn gió bay nhẹ [E7]bayNụ cười [Bb]lớn như một khao khát được đến [Em]gầnVà tự [Eb]vuốt mái tóc nhìn xa [E7]xămKhao [Bb]khát con tim. Khao [Em]khát tâm hồnKhao [Eb]khát con tim. [E7]Ấy [Bb]Mất. [Em]Hết. [Eb]Chết...[E7][Bb]Mất. [Em]Hết. [Eb]Chết...[E7]Trên sân [Bb]thượng của một chung cư cũ có một bóng hình đứng cheo leo ở lan can Người dân quay [Em]phim và chụp hình như lũ kềnh kềnh chờ ăn xác đồng loại và than vãn “Sao [Eb]mãi mà nó chưa chịu nhảy? Nếu chưa muốn chết sao còn cố làm cái điều này Chiều [E7]nay ,còn phải đưa con đi học nếu để trễ giờ là mất bao điều hay“Nhảy đi [Bb]nhảy đi nhảy đi “ Đám đông mất kiên nhẫn và hò reo Trên cánh tay [Em]giơ cao là điện thoại đang truyền tải thứ đạo đức đã khô héo “ Thật tội [Eb]nghiệp cho cô gái này ghê ,ai đồng cảm thì bấm like và share “ Rồi tiếng xác [E7]thịt va mạnh vào bê tông, nhưng trước đó,cô đã chết từ bên trong⠀ Sáng tác: Phạm Trần Phương