icon music Ảnh nghệ sĩ Nơi Tôi Thuộc Về
Nơi Tôi Thuộc Về capo 4==Ver 1: Dr.Cizzle Mảnh đất [Bb]này, cái nơi tôi đã sinh ra và lớn lên Trải qua bao [Em]nhiều thăng trầm vẫn cứ hiên ngang mà tiến lên Bao nhiêu con [A#]người ngã xuống, bao nhiêu con người đứng dậy Thì đất nước[Db] tôi vẫn chung lời ca ý chí không thể nào lung lay Ngày hôm [Bb]nay, đêm đen quá khứ đã tạm rời xa Để trải nắng [Em]vàng cuộc sống mới ra khắp trăm nơi và Hương hoa [A#]sữa thơm nồng lan tỏa ra từng góc phố Tà áo dài [Db]thướt tha trong gió, ru êm trong những tấc thơ Lang [Bb]thang trên con phố vắng, ngắm nhìn cảnh vật yên bình Cố gắng [Em]níu giữ lại những khoảnh khắc nên thơ cho riêng mình Sà vào một [A#]quán ven đường, gọi vài món ăn quen thuộc Những gì [Db]đã quá thân thương, xa mấy cũng không sao quên được Rồi [Bb]rảo bước tới những con đường tấp nập người qua Nghe đâu đó [Em]có người nghệ sĩ đang ôm đàn cất lời ca Nam nữ [A#]nắm tay, lũ trẻ chạy nhảy, và vài cụ già đang tập dưỡng sinh Tất [Db]cả vẽ nên bức tranh hoàn hảo về một mảnh đất thanh bình. Melody: Lynk Lee Từng dòng cảm [Bb]xúc vang trong câu ca Kể về đất [Em]nước nơi tôi sinh ra Tình yêu [A#]đất mẹ nơi tôi [Db]thuộc về Thoảng mùi hoa [Bb]sữa lan trong không gian Dọc từng góc [Em]phố mênh mang thênh thang Mùi hương [A#]phố quen ngập tràn sức[Db] sống [Bb]Nắng vàng trải lên muôn ngàn [Em]trái tim đang hát [A#]gọi, yêu quá đi[Db] thôi, đất nước tôi ơi. Ver2: MC ill Bước chân [Bb]trên con phố, ngắm nhìn nơi tôi đã sinh ra Những âm thanh[Em] ồn ào phố xá như đang hát lên bài tình ca Mùi khói xăng [A#]hòa cùng hương hoa sữa được những cơn gió mang xa Cùng với ánh [Db]mai tới mọi con ngõ, từng con phố nhỏ ngang qua Thả hồn [Bb]vào tự tại, trầm lặng bên ly trà đá hay cà phê Trong quán [Em]nhỏ bên hồ quen thuộc, đơn giản vậy mà ta thấy thỏa thuê Yêu ngày [A#]hè sáng nắng chiều mưa như người yêu xưa vẫn hay giận dỗi Thương chiều đông [Db]buồn ngồi nghe giá buốt luồn trong hơi thở, ngắm ngày dần trôi Khoai nướng [Bb]nóng, gánh hàng rong, chén nước chè nơi quán bán dạo Vẳng tiếng [Em]rao cùng mùi cháo khi sớm mai cùng nắng sáng đang chào Những gian [A#]lao cùng với bao cảm xúc dạt dào mang vào nụ cười đang trao Thật [Db]đẹp làm sao, những điều bình dị bỗng trở nên hoàn hảo Nơi tôi sinh [Bb]còn mang nhiều vất vả, như bóng mẹ trong ráng chiều tất tả Nơi tôi [Em]sinh như lời em hát, tha thiết tình làn điệu dân ca Thiên tuyệt [A#]tác bền chí kiên can, 4000 năm ngoại bang khiếp đảm Tuôn chảy [Db]trong sâu huyết quản, một dòng máu Việt Nam. Melody: Lynk Lee Từng dòng cảm [Bb]xúc vang trong câu ca Kể về đất [Em]nước nơi tôi sinh ra Tình yêu [A#]đất mẹ nơi tôi [Db]thuộc về Thoảng mùi hoa [Bb]sữa lan trong không gian Dọc từng góc [Em]phố mênh mang thênh thang Mùi hương [A#]phố quen ngập tràn sức[Db] sống [Bb]Nắng vàng trải lên muôn ngàn [Em]trái tim đang hát [A#]gọi, yêu quá đi[Db] thôi, đất nước tôi ơi. Ver 3: Super E [Bb]20 năm, như vậy có lẽ là chưa đủ Tôi muốn[Em] viết thêm nhiều điều, tay cầm bút mà chưa ngủ Tí [A#]tách từng tiếng đêm Hà Nội giọt mưa thu Khí [Db]phách hùng thiêng đưa tôi về miền xưa cũ Nơi [Bb]đó màu cờ nhuộm máu đỏ, để bây giờ đất nước ấm no Nơi [Em]đó quân địch dẫm nát cỏ, trai tráng cầm súng ko đắn đo Trải [A#]qua bao sóng gió thì đất mẹ vẫn ngàn năm đứng vững Và [Db]giờ nơi đó sao vàng cờ đỏ rợp trời bay không ngừng Không [Bb]dừng, tôi vẫn bước, lòng yêu nước luôn dâng trào Không [Em]ngừng, sẽ cố gắng vì tôi đã luôn tin vào Việt [A#]Nam, nơi tôi sinh, nuôi tôi lớn để khẳng định mình Việt [Db]Nam ở trong tim, Việt Nam tôi ngắm nhìn.⠀⠀ Sáng tác: Quân Keyboard
icon music Ảnh nghệ sĩ Thầy Hiệu Trưởng
Thầy Hiệu Trưởng Capo 1===[G]Trong cái ngôi trường này tao chính là thầy hiệu trưởng Tụi mày đóng tiền học hàng tháng là tao lĩnh lương Tao làm trong nhà nước văn hoá tao luôn đu trước Tao dậy mày học chữ không dậy mày tròn tròn vuông vuông Những cái thằng cá biệt thì tao luôn xếp nó ngồi lại với nhau Thằng nào bị tao chú ý thì tao cho nó ngồi ngay trên bàn đầu Phụ huynh mày phải nể tao nên nhìn tao mày không *** láo Và mỗi cái lần mày *** cúp học là bố mẹ mày phải đến xin tao [E#m]Tụi mày còn nhỏ còn đeo khăn quàng đỏ Tao phải đeo kính lúp để nhìn tụi mày cho rõ Tao ở đây từ khi trường cũ đến trường mới đó Học bài xong thì thoải mái trong giờ ra [G]chơi đi Không được hút cần trong giờ học. Không được đua xe và đánh võng Mất con môi son và má phấn. Đến trường ko dược mặc váy ngắn Tao cho bọn mày mặc đồng phục. Tụi mày giống nhau như khuôn đúc Tao cho bọn mày tập thể dục. Bọn mày là do tao quản thúc [E#m]Thầy hiệu trưởng đến. Thầy hiệu trưởng đến. Thầy hiệu trưởng đến Tụi mày xếp hàng vào thứ HIGHHHHH Thầy hiệu trưởng đến. Thầy hiệu trưởng đến. Thầy hiệu trưởng đến Dậy tụi may học những ngày còn lại Anh [G]biết chúng mày quá là lười, khá buồn cười chúng mày vẫn còn hít thở Nhưng mà số phận sinh ra đã làm người, phá cuộc đời như thế thì chết dở Anh chỉnh từ cách mày viết, nắn từ cách mày flow Mấy thằng dốt lại lười không vượt qua nổi thử thách này đâu Anh dạy mày thành người để không ai sinh sự đánh mày đau Không nghe lời anh thì hậu quả mày phải tự gánh ngày sau [E#m]Verse này là giờ kiểm tra, đám học trò hư cố mà được điểm ba Chẳng có phép thần kỳ nào hiện ra đối với bọn lười biếng chỉ giỏi ngụy biện cả Anh khó tính còn hơn cả phát xít anh giao bài tập khó cho chúng mày vác đít Đi học lại kiến thức căn bản, cứ xác định mày chết đi sống lại, gọi mày là Plaaastic Mấy đứa học [G]dốt đến mức này lại cứ giấu dốt mãi thế sao, để anh dạy vài chữ Nhà giáo nổi danh, sao phải thấy ngại chứ Chúng mày nên biết TIẾNG ANH, anh là thầy ngoại ngữ Chúng mày gặp nhà giáo tận tâm, thật là hiếm có khó tìm Mắt trông thấu suốt bao nhiêu biến cố khó nhìn Chúng mày vẫn cứ lười, anh đây biết rõ cố tình Nhưng vẫn kiên định vì người biết giữ chính kiến đó có trình [E#m]Bài kiểm tra này khó, đâu thể mau chóng mà qua khi Anh đây kiêm giám thị, trông thế mà không ngờ đa nghi Đây không phải phim trường, đố chúng mày QUAY, mà chống là ra đi Dạy mày biết tôn trọng luật PHÁP, như mày đang sống ở Paris Lời đanh thép như có muôn người làm chứng, không thể giả Kiến thức vẫn sẵn lòng mang ra đáp ứng, không kẻ cả Johnny Sins bars - mạnh và cứng không thể tả Vượt xa mấy đứa lười nhác thảm hại với cái tướng tá không thể cửng thầy [G]dạy thì tụi mày học để biết chữ tụi mày còn đọc Tiếp thu văn chương lai láng lời của thầy là vàng là ngọc trình của thầy là ngang là dọc học theo thầy là sang là lộc tụi mày ráng học cho ngoan đừng để rớt điểm của thầy thầy cộc Ey [E#m]trường của thầy thầy dạy ra sao là cách của thầy Ey não của mày maỳ học ra sao là cách của mày Ey trường của thầy thầy dạy ra sao là cách của thầy Ey não của mày maỳ học ra sao là cách của mày Ey thằng [G]này nó học quá xuất sắc thầy cho mày chín điểm rưỡi Không biết thằng nào bị chửi nếu thầy cho mày thang điểm 10 bày binh là môn học tốt nhưng thằng tướng nó cần phải khôn Thầy dạy cho tụi mày biết nếu không ra trận chỉ có nước đem chôn ey⠀⠀ Sáng tác: LK , Mc ILL , Wowy
icon music Ảnh nghệ sĩ Q.L.C
Q.L.C capo 3vòng hợp âm: [D#] [A#] [Bb] [A7]==[D#]Không còn cố giữ bản tính mơ màng, không còn là kẻ hay thích thở than[A#]Loạng choạng con đường duyên nghiệp dở dang, tâm hồn hạn hẹp dần tự biết mở mang[Bb]Không biết tương lai bao điều chờ đợi, không biết đã bỏ lại bao nhiêu cơ hộiKhông [A7]biết cần phải làm sao để gỡ rối, đôi chân vẫn lặng thầm lao về ngõ tốiÁp lực đồng [D#]tiền vẫn hàng ngày nhức nhối trước kia luôn vui vẻ, thì bây giờ hay tức tốiChẳng cất lời than [A#]vãn vì cuộc sống luôn hối hả gạt phiền muộn trôi qua cùng làn mưa tuôi xối xảVẫn chưa thể tự vứt [Bb]bỏ sự bồng bột lại đây vẫn ôm lấy những tâm tư không một ai hayGiấu trong những khoảng [A7]tối tăm không chốn giãi bày vẫn cố hết sức để sống tốt mai nàyVẫn còn hiếu [D#]thắng, vẫn quá tranh giành vẫn dám đối đầu, dám phá tanh bànhDám nhận lỗi [A#]lầm chẳng thể vẻ vang hàn gắn những vết nứt không hề dễ dàngVẫn biết chẳng có thành [Bb]công mà không yêu cầu quá trìnhCũng nặng lòng chẳng dám bỏ lại đằng sau gia đìnhVà người thân để liều [A7]lĩnh với những dự định mơ hồĐầy tham vọng và mộng tưởng tự tay xây dựng cho mình cơ đồChúng bạn ít dần [D#]đi, mỗi người một dự định riêngNgười theo đuổi sự nghiệp, người vì hai chữ tình duyênNgười vẫn tự tìm [A#]kiếm một lý do để tồn tạiVẫn đang cố để chống lại bao nhiêu khó dễ chông gaiĐâu là thật [Bb]giả, luôn phải cố giữ tinh thầnĐể nhìn đâu là người thật, đâu là lũ hình nhânGiữa bầy người thú [A7]tính dám vứt bỏ tình thânĐứa trẻ bên trong mình run sợ, không biết bao giờ nó bình tâmVẫn được dạy thật [D#]thà, ghét thói dối tráĐể một ngày nhận ra đó đều là nói dối cảĐạo lý này giờ [A#]đã như làn khói thổi quaXã hội đang ưu ái những kẻ lang sói thối thaLời bố nói tối [Bb]qua, sáng ra đã quênLời dèm pha của kẻ lạ thì lại vật vã cả đêmMải mê theo đuổi những [A7]thứ gió trăng lả lơiNhưng lại bỏ mặc những người vì mình mà lo lắng cả đờiVà một mình ta [D#]lạiTrôi lang thang đôi chân đưa tâm hồn cô [A#]liêuVang đâu tiếng rao thoáng qua phiên chợ [Bb]chiềuTừng nhiều ước ao, nhiều mộng đẹp biết [Eb]baoĐã một thời khát khao tới những vùng trời [D#]mớiTiếng sáo nơi xa nghe mà thê [A#]lươngTiếng hát ai vấn vương lạ [Bb]thườngÔm chí lớn lao vươn tay chạm trời [Eb]caoNhưng đâu hay sớm mai sẽ lênh đênh phương [D#]nàoVẫn bị [D#]hút bởi những lớp vỏ dễ nhìnNhưng lại quá nghi hoặc để có thể tinLòng tự trọng ra [A#]vẻ không chịu núp bóng cha mẹ khi sự nghiệp đang bị một màu xám đó che kínKhông khóc vì mình [Bb]sinh ra là nam nhiCái tự tôn từ lúc thành hình đã phải mang điHọ dạy phải cứng [A7]rắn, không được phí hoài tráng chíNhưng không dạy để như thế thì mình phải làm gìKhông được một giây hoang [D#]mang, không được ngồi đấy than vãnLàm con người phải có trách nhiệm, trên đôi vai này cáng đángNgày qua ngày mang [A#]vác bao nhiêu những bổn phậnNhưng giờ vẫn đứng chôn chân hết ngày này tháng khácNếm đắng cay, mặn [Bb]chát, cuộc đời chợt thấy chẳng khác một bát cơm đầy đất cátKhông phải món ngon cho trẻ conĐã sống hơn hai chục [A7]tuổi vẫn cùng tương lai rượt đuổiVẫn chưa bắt được, có lớn bao nhiêu vẫn như đứa con nhỏ đẻ nonVẫn còn non [D#]nớt, vẫn chưa dám trưởng thànhCàng sợ hãi thì lại càng ương ngạnhTỏ ra là kẻ bất [A#]cần nhưng lộ vẻ thất thần khi kéo lê bước chân đi trong màn sương lạnhVẫn đứng một [Bb]chỗ, tự hỏi mình cần chờ ai?Những người bạn cũ mình vẫn còn nhớ nhưng sao bóng hình dần mờ phaiGiấc mơ không còn nguyên vẹn, tưởng [A7]đem hết những dự định chôn vùi sâuCảm ơn lòng sĩ diện của tuổi trẻ vì đã giúp mình không cúi đầuRồi ta sẽ gặp [D#]thêm rất nhiều điều mới lạTrên những con đường mà cả triệu người quaAi sẽ vẫn [Bb]nhớ những tháng ngày đẹp cũ, ai sẽ vẫn còn nhận ra điệu cười ta?Đi hay dừng [A#]lại chỉ tạm thời mà thôiBạn bè xưa giờ ở những góc trời xa xôiThời gian [A7]trôi, tình bạn nơi ta đổiƯớc hẹn một thuở đã thành lời phai phôiHết hồn nhiên [D#]khi cơ thể này đã biết đauGom những mảnh ký ức vào đôi tay ta viết mauTrong căn phòng trí [A#]nhớ, trên trang giấy đã biến màuChảy trôi những bến bờ, đời ta thấy là chuyến tàuHôm nay ở [Bb]đây, ngày nào đó tới phương xaCó còn gì lưu lại nơi con ngõ tối thường quaRồi phai mờ dần [A7]dần khi thời giờ chầm chậmMang những đợi chờ âm thầm tan vào trong gió với hương hoaVà một mình ta [D#]lạiTrôi lang thang đôi chân đưa tâm hồn cô [A#]liêuVang đâu tiếng rao thoáng qua phiên chợ [Bb]chiềuTừng nhiều ước ao, nhiều mộng đẹp biết [Eb]baoĐã một thời khát khao tới những vùng trời [D#]mớiTiếng sáo nơi xa nghe mà thê [A#]lươngTiếng hát ai vấn vương lạ [Bb]thườngÔm chí lớn lao vươn tay chạm trời [Eb]caoNhưng đâu hay sớm mai sẽ lênh đênh phương [D#]nàoNghe gọi [D#]mời, tới mọi nơi, ta còn trẻ ta biết đâuTa ngây [A#]ngô và đón nhận như chú rùa bé ra biển sâuKỷ niệm [Bb]sẽ chẳng phai đâu, dù cách xa vùng trời mớiVà ta [Eb]sẽ gặp lại nhau, một nơi ta chưa từng ngờ tới[D#]...Trôi lang thang đôi chân đưa tâm hồn cô [A#]liêuVang đâu tiếng rao thoáng qua phiên chợ [Bb]chiềuTừng nhiều ước ao, nhiều mộng đẹp biết [Eb]baoĐã một thời khát khao tới những vùng trời [D#]mớiTiếng sáo nơi xa nghe mà thê [A#]lươngTiếng hát ai vấn vương lạ [Bb]thườngÔm chí lớn lao vươn tay chạm trời [Eb]caoNhưng đâu hay sớm mai sẽ lênh đênh phương [D#]nào⠀⠀ Sáng tác: Hưng Cao